Bởi bóng đá thế giới từng chứng kiến rất nhiều hình ảnh đáng hổ thẹn. Khi đã bị gạt ra ngoài cuộc chơi, nhiều đội bóng buông xuôi và mở toang cánh cửa để đối thủ tự do xé lưới. Lịch sử bóng đá cũng đã gọi tên rất nhiều đội bóng, các HLV, cầu thủ, thủ môn… vì họ là chứng nhân cho những màn trình diễn tồi tệ đến khác thường.
Rõ ràng, vấn đề không còn nằm ở tính chất đối kháng của môn thể thao vua, mà là tinh thần thi đấu của những con người trên sân. Bây giờ, ĐT Việt Nam đang nằm giữa ranh giới hai khả năng: Các cầu thủ sẽ đá hết mình vì danh dự hay sẽ chơi cho xong thủ tục? Đương nhiên chỉ có HLV Nguyễn Văn Sỹ và các học trò mới trả lời được câu hỏi này bởi trên sàn đấu họ là những diễn viên chính quyết định cuộc chơi: Thắng thế nào và thua thế nào…
Sự thật, cánh cửa đến với VCK Asian Cup 2015 đã gần như đóng lại với ĐT Việt Nam. Bởi vậy, 3 trận còn lại với Uzbekistan , UAE và Hồng Kông (Trung Quốc) chỉ có ý nghĩa về mặt thủ tục. Nhưng HLV Nguyễn Văn Sỹ và các học trò đã tuyên bố sẽ không buông xuôi, bởi…
Họ đang đại diện cho nền bóng đá của một quốc gia có dân số 90 triệu người. Họ phải thi đấu cho chính mình bởi muốn được nể trọng thì phải chinh phục các đối thủ không chỉ bằng chuyên môn mà còn bằng tinh thần thi đấu. Và đấy cũng là cách mà các cầu thủ biết được giới hạn của bản thân, cũng như chứng minh “giá trị” đích thực của một tuyển thủ quốc gia…
Trước mắt họ là Uzbekistan, một trong những “ông kẹ” của bóng đá châu lục. HLV Văn Sỹ các học trò sẽ đãi vị khách tới từ trung Á với những “đặc sản” Việt Nam. Người ta tin họ không nói suông. Nhưng dẫu gì cũng phải đợi sau 90 phút mới biết được, chúng ta có cái gì!?.