Trung Quốc cấm dùng thủ môn ngoại
Trung Quốc đã đưa ra luật cấm dùng thủ môn ngoại tại giải VĐQG nước này. Lý do là để các tài năng của bóng đá nước này được phát triển. Thủ môn là vị trí quan trọng bậc nhất trong đội hình nên thông thường, nếu người bắt chính không bị chấn thương, sẽ không có cơ hội cho thủ môn dự bị vào sân. Do đó, nếu giải VĐQG Trung Quốc tràn ngập các thủ thành nước ngoài, các tài năng quốc nội sẽ không có cơ hội để phát triển.
Luật cấm dùng thủ môn ngoại có từ khi nào?
Kể từ khi ra đời năm 1994, giải VĐQG Trung Quốc đã hạn chế cầu thủ nước ngoài. Năm 2000, mỗi đội Trung Quốc được có tối đa 3 cầu thủ nước ngoài. Năm 2001, giới hạn được tăng thêm 1, mỗi đội được đăng ký 4 cầu thủ ngoại nhưng được cho vào sân tối đa 3 người. Đây cũng là lúc luật bảo vệ thủ môn của Trung Quốc ra đời.
Kể từ khi có luật này, các thủ môn Trung Quốc đã phát triển rực rỡ. Từ chỗ là điểm yếu, họ đã trở thành điểm mạnh. Ví dụ như Zeng Cheng, thủ môn của Guangzhou Evergrande và ĐTQG Trung Quốc hiện tại là một trong những người được hưởng lợi từ luật này. Anh là người không thể thay thế ở Guangzhou Evergrande, đóng góp lớn vào chức vô địch AFC Champions League 2015 của đội bóng này.
Zeng Cheng là thủ môn xuất sắc của bóng đá Trung Quốc
Trên thế giới có luật tương tự không?
Việc cấm thủ môn ngoại là điểm độc đáo ở giải VĐQG Trung Quốc. Phần lớn các giải đấu ở châu Âu có giới hạn về số lượng đăng ký cầu thủ ngoài EU. Giải VĐQG Nga có luật dùng cầu thủ ngoại gần giống với Trung Quốc. Theo đó, một đội không được dùng quá 6 cầu thủ nước ngoài ở bất kỳ thời điểm nào của trận đấu.
Ở một số giải đấu của môn thể thao khác, ví dụ như giải vô địch cricket Ấn Độ, cũng áp dụng luật giới hạn cầu thủ ngoại. Giải đấu này đi theo con đường như giải bóng đá Trung Quốc, chi tiêu rất lớn để thu hút các tài năng lớn trên thế giới. Họ cũng áp dụng giới hạn mỗi đội chỉ được đăng ký tối đa 10 người chơi nước ngoài, được cho ra sân tối đa 4 người. Nó giúp các cầu thủ Ấn Độ phát triển, được chơi với các tài năng lớn mà vẫn có “đất” để ra sân.