Có thể thấy rất nhiều cầu thủ Brazil đang chơi bóng tại Nga, hay những người Hy Lạp trên đất Anh, Hàn Quốc tại Pháp, Cameroon tại Hà Lan… Nhưng trong khi với các CLB, chuyện quốc tịch cầu thủ không thực sự quan trọng (chỉ trừ một số ít giải đấu có hạn chế những cầu thủ ngoại), thì với các đấu trường quốc gia vấn đề đó lại hoàn toàn khác.
Trong lịch sử, mọi chuyện vô cùng đơn giản. Bạn là một cầu thủ, và bạn sẽ chỉ chơi cho ĐTQG nơi mà bạn sinh ra, còn nếu không thì… ngồi nhà. Được cống hiến cho ĐTQG là một vinh dự, là niềm tự hào dân tộc, là tinh thần màu cờ sắc áo.
ĐT Anh vô địch World Cup 1966 với toàn bộ là... người Anh
Nhưng ngày nay, thời thế đã thay đổi. Việc nhập tịch đã mang tới những ĐTQG “kiểu mới”. Tất nhiên mỗi quốc gia lại có những quy định khác nhau về vấn đề nhập tịch, nhưng không ít nơi đã liên tục sử dụng các cầu thủ được “nhập khẩu” với mục đích đơn thuần là tăng cường sức mạnh đội tuyển của họ.
Ở đây phải nói một chút về sự khác biệt giữa những cầu thủ được “nhập khẩu” thuần túy với những cầu thủ mang dòng máu lai, tức vẫn có chút “chất” quê hương chảy trong huyết quản. Có thể kể ra một số cầu thủ “con lai” nổi tiếng đang rất thành công tại quê hương thứ hai như Mesut Oezil (Đức-Thổ), Lukas Podolski (Đức-Ba Lan) hay Mạc Hồng Quân (Việt-CH Séc)…
Trong khi đó, hãy nhìn Marcos Senna (người Brazil) từng chơi cho TBN, Mehmet Aurelio (Brazil) và Kazim Kazim (Anh) của Thổ Nhĩ Kỳ, Eduardo (Brazil) của Croatia, hay Cacau (Brazil) của ĐT Đức... Tất cả họ có điểm chung là không có “dây mơ rễ má” gì về dòng máu với đội tuyển họ góp mặt, nhưng vẫn được triệu tập vào ĐTQG bởi đã được nhập tịch. Và một điểm chung nữa: những đóng góp của họ (trừ Senna) cho các ĐTQG thường là ít ỏi so với những gì được kỳ vọng.
Nguyên nhân thì có rất nhiều. Là một người hoàn toàn xa lạ với văn hóa cũng như ngôn ngữ của một đất nước, họ rất khó hòa nhập với cuộc sống cũng như lối chơi của các đồng đội. Về phần các cầu thủ bản địa, họ cũng khó hòa đồng với cầu thủ “ngoại nhập” như những người đồng hương trong ĐTQG.
Khó khăn là thế, nhưng chẳng thiếu những Liên đoàn Bóng đá vẫn đang ra sức tuyển mộ “hàng ngoại nhập”. Với các đội bóng, có nhiều lựa chọn thì vẫn cứ tốt hơn, trong khi với cầu thủ, những tấm gương tày liếp của đàn anh cũng chẳng thể ngăn được họ nắm bắt cơ hội thi tài tại các đấu trường quốc tế.