Các CLB cần họ trên sân mỗi trận, sẵn sàng để thay thế người bắt chính, bị thẻ đỏ hay chấn thương, nhưng các thủ môn dự bị thật ra rất hiếm cơ hội trổ tài. Theo Opta, các thủ môn dự bị chỉ được sử dụng 9 lần trong 380 trận ở Premier League mùa trước, tức là bạn chỉ có 2,3% cơ hội ra sân nếu như là một thủ thành dự bị tại giải Ngoại hạng.
“Đó là một vai trò quan trọng, nhưng đôi khi bạn thấy có lỗi với các đồng đội, vì bạn không cảm thấy mình có đóng góp cho đội bóng”, cựu thủ thành Watford hiện đang bắt cho Brentford là Richard Lee chia sẻ. Lee, 32 tuổi, chỉ được bắt chính ở 3 mùa rưỡi trong sự nghiệp đã kéo dài 14 năm của anh.
“Hầu hết các cầu thủ bóng đá muốn được ra sân. Tôi không nghĩ là có thủ môn dự bị nào thấy ưa thích hoàn cảnh của họ. Họ cảm thấy thất vọng, có lỗi và buồn rầu. Bạn cũng sẽ trở nên nghi ngờ bản thân và thiếu tự tin. Nguy hiểm hơn, bạn có thể rơi vào tình trạng chán nản, tự hài lòng và tự huyễn hoặc mình, dù tôi hiểu đó là một vai trò quan trọng”.
Lee mới được bắt 1 trận mùa này, ở chiến thắng sau loạt sút luân lưu vào tháng 8 tại League Cup gặp Dagenham. Loạt luân lưu mà anh đã cứu được 2 quả sút của đối phương là đỉnh cao ngắn ngủi của thủ môn này trong vài năm trở lại đây. Lee cũng ngồi dự bị vào ngày Brentford giành quyền lên chơi ở Championship mùa trước.
Neil Sullivan
“Đội nhà giành được những thành tích lớn, nhưng bạn không cảm thấy thật sự tự hào, đó là cảm giác kỳ lạ của thủ môn dự bị”, anh nói. “Bạn thấy vui cho các đồng đội, họ là bạn bè của bạn, nhưng khi về nhà, bạn không thấy thật sự có ý nghĩa. Nếu bạn được ra sân trong một trận đấu lớn và chiến thắng, bạn sẽ háo hức tới mức thức đến tận 4 giờ sáng hôm sau”.
Lee đã là dự bị hầu như trong cả sự nghiệp, khác với nhiều thủ môn trẻ nghĩ rằng họ chỉ tạm chấp nhận vai trò đó. Một người như thế là Jon Maxted ở Hartlepool, người đã ngồi dự bị hơn 100 trận cho Doncaster, CLB nơi anh trưởng thành tới năm 21 tuổi, mà không được ra sân 1 phút nào.
“Bạn sẽ thấy thất vọng, nhưng tôi còn trẻ”, thủ thành 22 tuổi này nói. “Tôi có những tấm gương như Neil Sullivan, Gary Woods và Ross Turnbull để noi theo và học hỏi. Bạn vẫn phải tập chăm chỉ mỗi ngày và đợi cơ hội đến, giống như mọi người. Tôi đã nỗ lực không kém bất kỳ ai”. Với những người như Maxted, các hợp đồng cho mượn trở nên rất quan trọng.
Carl Ikeme hiểu rõ điều đó, bởi anh từng chơi theo dạng cho mượn ở 8 CLB khác nhau trước khi cuối cùng cũng được bắt chính ở Wolves 2 mùa trước, ở tuổi 26, còn khá trẻ với một thủ môn. “Không hề dễ dàng. Bạn phải tự lo lấy mọi việc cách xa gia đình và tập trung tất cả cho sự nghiệp”, Ikeme, nay đã 28, nói. “Không hề có hào quang và sự nổi tiếng, bạn phải chơi ở các các giải bán nghiệp dư, nhưng nhìn lại, tôi tự hào vì đã vượt qua tất cả để vươn lên cao hơn. Nghe thì đơn giản, nhưng một khi bạn ở nhà, quen thuộc với mọi thứ, thì dễ dàng hơn nhiều. Ở nhà trọ hay khách sạn, bạn có rất ít lựa chọn”.
Carl Ikeme
Trong hoàn cảnh đó, họ có hy vọng các thủ môn bắt chính dính chấn thương hay sa sút phong độ?
“Tôi sẽ không dùng từ “hy vọng”, nhưng ai cũng hiểu chỉ có một cách chắn chắn để bạn được bắt chính”, Lee nói. “Nếu số 1 chơi tốt, dù bạn tập chăm tới đâu, bạn cũng phải ngồi dự bị. Cách duy nhất để bạn được ra sân là anh ấy dính chấn thương, bị treo giò hay mất phong độ. Bạn không hy vọng điều xấu xảy tới với người khác, nhưng bạn hiểu sai lầm của người này là cơ hội cho người kia”.
Lee có 92 trận ra sân trong 7 mùa cho Watford, nhưng một sai lầm ở trận bán kết play-off Championship gặp Hull năm 2008 đã khiến sự nghiệp của anh bị ngắt quãng. Anh quyết định chuyển xuống đội khi đó đang chơi ở League One là Brentford vào năm 2010. Đó là một quyết định khôn ngoan. Lee bắt chính 75 trận trong 2 mùa đầu ở Griffin Park, nhưng chấn thương và phong độ sa sút đã lại đẩy anh lên ghế dự bị từ năm 2012.
“Một phần trong tôi đã quen với việc là số 2, đó là một việc dễ dàng”, Lee nói. “Bạn không phải chịu áp lực, không phải đón nhận những thăng trầm. Việc tập luyện rất thoải mái, như một cữ thể dục, và bạn có thể trở nên quen với điều đó. Khi bạn ra sân thì khác, nhưng mỗi ngày trên sân tập cũng không tệ”.