Nếu lấy tiềm lực tài chính và danh hiệu làm thước đo, Atletico Madrid chưa bao giờ là một đội bóng lớn. Xuyên suốt lịch sử, đội bóng áo sọc đỏ trắng như một anh chàng nông dân nghèo cục mịch, hiền lành chỉ biết an phận thủ thường, sống dưới cái bóng của gã láng giềng khổng lồ Real Madrid.
Thế nhưng từ thời điểm Diego Simeone tiếp quản chiếc ghế HLV, Atletico như lột xác, trở thành cái tên mà bất kỳ đội bóng lớn nào cũng phải ngán ngẩm. Từ PSG, Barca, Bayern... tất cả đều ít nhất một lần phủ phục trước lối chơi đầy lửa và sự dấn thân mà nhà cầm quân người Argentina thổi vào các học trò.
Tất nhiên, cũng từ đó, người hâm mộ Atletico đã bắt đầu biết mơ mộng, mơ về La Liga, mơ về Champions League. La Liga đã đến vào năm 2014 nhưng Champions League thì mãi là người tình không đến, dù có lúc ở rất gần. Đắng cay hơn hết, Atletico đành lỗi hẹn hò với Champions League chỉ bởi Real.
2 lần vào chung kết, Atletico đều bị Real đánh bại theo những kịch bản đắng cay nhất. Lần đầu bị gỡ hòa ở phút 93. Lần thứ hai thua sau loạt đá luân lưu may rủi. Riêng lần thứ hai ấy gợi lên hình ảnh của một gã si tình chết gục bởi viên đạn trong loạt đấu súng cùng tình địch.
Atletico ngày càng trở nên bạc nhược
Thế nên, triều đại Simeone y hệt một khúc tình ca bi tráng mà cứ sau mỗi thất bại, chất thơ dần nhợt nhạt để nhường chỗ cho chất bi. Và hôm nay, trước thềm cuộc tái đấu với Real tại vòng bán kết Champions League, khi cơ hội gần như không còn bởi thảm bại 0-3 tại lượt đi, đã đến lúc khúc tình Simeone trở nên xưa cũ.
Nói cách khác, khí số của triều đại Simeone tại Vicente Calderon đã hết. Sau 5 năm gồng mình, các cầu thủ Atletico đã có dấu hiệu kiệt sức và quan trọng hơn nữa là Simeone đã hết bài. Tại Bernabeu tuần trước, điều dễ nhận thấy là những tình huống vây ráp vốn là đặc sản của Atletico hoàn toàn biến mất. Các cầu thủ Real dễ dàng khoan phá vào những lỗ hổng của hàng thủ Atletico.
Do đó, vị chiến lược gia người Argentina nên cân nhắc chuyện ra đi, bất luận thắng thua vào đêm nay, tốt cho chính ông và cho Atletico. 5 năm là quảng thời gian quá dài cho một triều đại, nhất là với những mẫu chiến lược gia thiên về chiến thuật thay vì xây dựng lực lượng lâu dài.
Hãy nhìn sang Pep Guardiola và Jose Mourinho để thấy rõ. Pep đại thành công tại Barca nhưng đến hết năm thứ 4 ông chọn ra đi. Tại Bayern Munich, nhà cầm quân người Tây Ban Nha cũng chỉ làm việc 3 năm. Đối với Mourinho, thống kê cho thấy triều đại của Người đặc biệt tại mọi đội bóng chỉ kéo dài 3 năm là tối ưu.
Trở lại Inter là đường đi hợp lý cho Simeone lúc này
Inter sẽ là bến đỗ lý tưởng cho Simeone. Ngoài Atletico, Inter chính là đội bóng nặng ân tình nhất với nhà cầm quân người Argentina thời còn thi đấu. Hơn nữa, phong cách Inter rất phù hợp với phong cách Simeone. Cuối cùng, Inter vừa sa thải HLV và sẵn sàng đầu tư mạnh tay để hồi sinh vào mùa tới.
Tại Atletico, Simeone đã tạo nên một thế lực đáng nể. Vậy nhưng cái mà đội bóng áo sọc đỏ trắng thiếu để chạm tay vào Champions League chính là tiền bạc. Số lượng ngôi sao gia nhập đội bóng này rất hãn hữu, hợp đồng bom tấn (trên 50 triệu euro) càng không có. Thế nên Simeone luôn phải liệu cơm gắp mắm với những con người ông có trong tay.
Hình ảnh những cầu thủ Atletico gần như không còn thở ra hơi tại Lisbon sau khi cày ải cả mùa còn ám ảnh Simeone và các CĐV đội bóng này rất lâu nữa. Bởi vậy, để chạm tay vào Champions League, có lẽ đã đến lúc Simeone về với Inter.