Cả sự nghiệp cầu thủ của Michel, tên đầy đủ là Jose Miguel Gonzalez Martin del Campo, gần như chỉ gắn liền với cái tên Real Madrid. Cậu bé Michel gia nhập lò đào tạo trẻ của Real lúc mới 13 tuổi, rồi với thể lực và kỹ thuật vượt trội, Michel nhanh chóng được ra mắt và trở thành trụ cột ở Real Madrid.
Ông là thành viên quan trọng trong “bộ ngũ Kền kền - Quinta del Buitre” khét tiếng. Trong bộ sưu tập của ông với Real Madrid có 6 chức vô địch La Liga, cùng 2 chức vô địch UEFA Cup liên tiếp. Ngoài Real Madrid, Michel chỉ chơi cho một CLB khác là Celaya của Mexico, chủ yếu theo lời kêu gọi của người bạn thân (và cũng là một thành viên nổi tiếng của “Bộ ngũ” là Emilio Butragueno), nhưng cũng chỉ trong một mùa (1995/96).
Do đó, với một chút châm chước, ta có thể đưa Michel vào danh sách những “one-club man” - những cầu thủ chỉ gắn bó với một CLB, như ông luôn tự nhận. Bản thân Michel cũng luôn khẳng định rằng dù ở đâu, làm gì, trong ông luôn cuồn cuộn “tinh thần madridismo”!
Trong bối cảnh ấy, việc Real Madrid sẽ chốt lại hành trình chinh phục La Liga bằng trận đấu trên sân của Malaga, đội bóng hiện do Michel dẫn dắt, liệu có thể xem là dấu chấm hết cho hi vọng của Barca?
Dù gì thì Malaga cũng đã an phận với vị trí 11 trên BXH, trong khi Real thì chỉ cần một trận hòa! “Không bao giờ chúng tôi tự thua!”, Michel khẳng định. “Ở Madrid, chúng tôi được dạy cách chiến đấu, và chiến thắng từ khi còn nhỏ. Ngay từ khoảnh khắc đầu tiên đặt chân tới Ciudad Deportiva, bạn đã phải chiến đấu. Chiến đấu với bản thân, với đồng đội, và với đối thủ”.
Chính “tinh thần madridismo” đã giúp Michel vượt qua rất nhiều rào cản trong những lĩnh vực khác của cuộc sống chứ không chỉ bóng đá. Và do đó, ông không bao giờ phản bội nó. “Madridismo là duy nhất. Bạn có tin vào Chúa hay không, có là người Do thái hay là tín đồ Cơ đốc giáo, thì một khi đã là người Madrid, bạn chỉ có một con đường để theo đuổi”. Con đường đó là chiến đấu, chiến thắng và tồn tại. Những lời nói ấy chẳng khác nào mật ngọt rót vào tai các cule!
Thêm một lý do nữa để (ít nhất là các cule) tin rằng Michel sẽ chỉ đạo Malaga đá chết bỏ với Real, là cho tới nay, HLV này vẫn còn cảm thấy có đôi chút cay đắng với cách Real đối xử với ông. Michel tin rằng ông đủ khả năng để dẫn dắt đội 1 Real Madrid, ít nhất là trong giai đoạn đội bóng này mất phương hướng và bổ nhiệm một loạt HLV thiếu tên tuổi hoặc ít kinh nghiệm.
Nhưng ông chưa bao giờ được các ông chủ của Bernabeu đoái hoài. Họ trao cho ông vị trí giám đốc học viện hữu danh vô thực, kèm chức HLV đội Castilla, trước khi phũ phàng tước khỏi tay ông cả hai. Tinh thần madridismo, được quyện trong thứ gia vị đặc biệt là cảm giác cay đắng của Michel, sẽ tạo nên một cơn địa chấn ở La Rosaleda cuối tuần này?