Sau đêm Nou Camp huyền diệu, nơi Barcelona tạo ra cú lội ngược dòng long trời lở đất trước PSG, Luis Enrique gần như trao trọn niềm tin cho sơ đồ 3-4-3. Dường như vị chiến lược gia này xem 3-4-3 là một phát kiến mang tính bước ngoặt có thể đưa gã khổng lồ xứ Catalan vượt qua mọi thử thách.
Thống kê cho thấy từ sau thảm bại tại Công viên các Hoàng tử, Barca trải qua 8/9 trận ra sân với sơ đồ 3-4-3, trận còn lại thì sử dụng sơ đồ 4-5-1. Tức sơ đồ 4-3-3 vốn là căn bản của đội bóng xứ Catalan gần như bị bỏ xó.
Đến hôm qua, trong chuyến hành quân đến La Rosaleda, Luis Enrique lại cho trình làng một sơ đồ dị hợm và lai căng, nửa 4-3-3, nửa 3-4-3. Trong đội hình ấy, trên danh nghĩa sử dụng sơ đồ 4-3-3.
Tuy nhiên, bộ tứ vệ được tạo nên bởi Jordi Alba, Jeremy Mathieu, Samuel Umtiti và Javier Mascherano, 1 hậu vệ biên trái giỏi công hơn thủ và 3 cầu thủ chuyên đảm trách vai trò trung vệ trông rất mất cân bằng. Bằng chứng là Alba thường xuyên dâng cao còn Mascherano gần như không hỗ trợ được gì cho mặt trận tấn công.
Hàng thủ Barca thủng tan tác khi không Pique
Sơ đồ này chẳng phải là phát kiến gì ghê gớm của Enrique. Nó đơn giản là đứa con quái thai hình thành từ "nỗi ám ảnh" về sự tuyệt hảo của 3-4-3 và áp lực xoay tua lực lượng vốn đã mất Gerard Pique mà nhà cầm quân này phải đối diện.
Và độ dị hợm càng tăng thêm bởi sự hiện diện của Andre Gomes và Denis Suarez. Rõ ràng Luis Enrique quá xem thường Malaga cũng như xem trọng trận đấu giữa tuần với Juventus nên mới bắt Sergio Busquets cáng đáng một lúc hai thảm họa này.
Tệ hại hơn hết là Andre Gomes. Bản hợp đồng trị giá 35 triệu euro chưa kể 20 triệu euro phí có thể phát sinh này gây thất vọng tràn trề cho những phút có mặt trên sân. Những ai theo dõi trực tiếp trận đấu hẳn sẽ tự đặt câu hỏi Gomes có xứng đáng khoác áo Barca chứ đừng nói xứng đáng với số tiền chuyển nhượng nêu trên.
Thống kê cho thấy Gomes chỉ có 1 lần tranh chấp bóng thành công, không có nổi một pha đột phá và chỉ đóng góp 24 đường chuyền trong tổng số... 800 đường chuyền các cầu thủ Barca thực hiện. Nhắc lại, cầu thủ người Bồ Đào Nha là một tiền vệ.
Và kết quả chung cuộc chứng minh một điều, tam tấu MSN (Messi-Suarez-Neymar) dẫu tài nghệ tuyệt luân đến đâu cũng không thể nào gánh vác được cả thân xác rệu rã của gã khổng lồ xứ Catalan nếu như họ sử dụng đội hình như tại La Rosaleda.
Andre Gomes là thảm họa đối với Barca
Suy cho cùng, MSN cũng chỉ là sự hiện diện của 3/11 vị trí trên sân của Barca. Bù sao nổi khi mà 8 vị trí còn lại quá tệ hại về chất lượng, phòng ngự tồi, kiểm soát thế trận kém và hỗ trợ tấn công tệ hại. Tất nhiên, nói vậy không có nghĩa MSN vô can cho thất bại của Barca.
Cách hành xử của Neymar cho thấy tiền đạo người Brazil vẫn thiếu một cái đầu lạnh để vươn tới đẳng cấp cao hơn. Suarez thì phung phí nhiều cơ hội. Một ngày đáng quên của chân sút Uruguay. Còn Messi? Messi chưa bao giờ là Maradona. Anh không thuộc dạng gánh đội. Anh là nhạc trưởng tài ba nhưng không thể là cả dàn nhạc.
Bàn rộng hơn, trận thua Malaga trên sân La Rosaleda... còn hơn cả một trận thua đối với thầy trò Luis Enrique bởi nhiều lý do. Thứ nhất là yếu tố tinh thần. Thua trong trận đấu bước đệm trước đại chiến với Juventus có thể xem là điềm gở.
Thứ hai, quan trọng hơn, là việc bỏ lỡ thời cơ san bằng khoảng cách với đại kình địch Real Madrid, qua đó đánh mất quyền tự quyết trong cuộc đua đến chức vô địch. Có thể nói, loạt trận đêm qua chính là cơ hội chín muồi nhất để Barca bứt phá, khi Atletico đã hoàn thành tốt nhiệm vụ ngáng đường Real bằng một trận hòa.
Nhưng rút cuộc, Barca lại bị Real đào sâu khoảng cách thêm 1 điểm, thành 3 điểm và vẫn có ưu thế 1 trận chưa đá. Bởi vậy, nếu mùa giải 2016/17 này Barca có phải chứng kiến Real đăng quang thì cũng là điều tất yếu. Và có trách thì thầy trò Luis Enrique nên tự trách mình.