Nét mới từ chiến thuật
Những thay đổi chỉ được Carlo Ancelotti tạo ra cho Real ở giai đoạn 2 của mùa giải. Nghĩa là sau giai đoạn nghỉ Đông, khoảng thời gian mà chiến lược gia người Italia “om” những ý tưởng mang tính kinh điển cho đội hình và chiến thuật của “Kền kền trắng”. Đó cũng là giai đoạn mà những Barca hay Atletico chuẩn bị vấp phải những vấn đề của riêng họ, và tỏ ra hụt hơi.
Với một đội ngũ sở hữu nhiều cái tên thượng thặng ở mặt trận tấn công, Ancelotti đã nhận thấy việc để Real chơi với chỉ 1 tiền đạo ở đội hình 4-2-3-1 là một sự lãng phí lớn. Ông đã chuyển sang sơ đồ 4-3-3, nơi mà những cầu thủ chạy cánh như Cristiano Ronaldo, Gareth Bale, hay Jese Rodriguez chắc chắn có rất nhiều đất diễn. Ở khu vực giữa sân, vai trò “ông chủ” của Xabi Alonso sẽ rõ nét hơn bao giờ hết, khi anh gần như sẽ “bo” toàn bộ khu vực giữa sân, như một chiếc xương sống của “Kền kền”.
Nhưng thử nghiệm táo bạo nhất của Ancelotti chính là việc đẩy Di Maria vào khu vực trung lộ, và chơi như một tiền vệ kiến tạo. Ở mùa giải năm nay, ngoài vị trí tiền vệ trung tâm, cầu thủ người Argentina đã từng được xếp chơi ở 4 vị trí khác nhau, trong đó có 3 vị trí bên cánh phải: tiền đạo cánh phải, tiền vệ công cánh phải, và tiền vệ phải. Còn lại là tiền vệ công cánh trái. Với 9 lần được ra sân ở khu vực giữa sân (tính trên tất cả các mặt trận), những gì Di Maria thể hiện là rất tiềm năng với 1 bàn thắng, 3 lần kiến tạo.
Đỉnh cao của màn thử nghiệm này của Ancelotti chính là trận đấu giữa Real và Schalke 04 trên đất Đức trong khuôn khổ lượt đi vòng 1/8 Champions League. Real đã chơi như trên sân nhà, áp đảo toàn bộ tuyến giữa, và ghi được tới 6 bàn thắng. Dù không có pha kiến tạo cũng như lập công nào, song Di Maria cho thấy anh là một “phát hiện” tuyệt vời nhất của Real ở khu vực giữa sân. Như với Andrea Pirlo thời còn ở Milan, Ancelotti một lần nữa cho thấy tài nhìn người siêu việt của mình.
Yên ổn phòng thay đồ
Với một đội ngũ gồm vô số những ngôi sao sáng nhất của bóng đá thế giới hiện tại, cá tính của Real nói chung là cực mạnh. Họ cần một HLV có khả năng kết dính những tính cách đặc biệt đó, và làm dịu đi không khí trong phòng thay đồ, nơi đã tan hoang dưới thời Jose Mourinho. Ancelotti với phong cách hiền lành, thâm trầm và nhẹ nhàng của mình, đã làm được điều đó.
Là một người Ý chính hiệu, lối cư xử rất biết điều của Ancelotti không những được lòng những ông chủ ở “Nhà trắng”, mà còn khiến những cầu thủ tỏ ra rất nể ông. Sự công bằng của Ancelotti tới tất cả các thành viên trong đội là điều dễ nhận ra nhất. Ông giúp những siêu sao của Real phát huy điểm mạnh của bản thân (Ronaldo), vượt qua quãng thời gian thích nghi khó khăn (Bale), tỏa sáng rực rỡ khi có cơ hội (Jese), và tìm lại chình mình (Casillas).
Không so sánh giữa Mourinho và Ancelotti, bởi đó là 2 tài năng với những tính cách trái ngược. Nhưng sự thật là Mourinho không hợp với Real bằng Ancelotti. HLV người BĐN có quá nhiều mối tư thù, và cái tôi có phần quá lớn của HLV này đôi khi khiến nội bộ Real đã rối còn rối hơn. Trong khi đó, Ancelotti vẫn giữ cho mình một phong thái điềm đạm, rất “nghe lời”, và “cam chịu”. Nhưng suy cho cùng, đó lại là một cách để có thể thành công.
Những thay đổi chỉ được Carlo Ancelotti tạo ra cho Real ở giai đoạn 2 của mùa giải. Nghĩa là sau giai đoạn nghỉ Đông, khoảng thời gian mà chiến lược gia người Italia “om” những ý tưởng mang tính kinh điển cho đội hình và chiến thuật của “Kền kền trắng”. Đó cũng là giai đoạn mà những Barca hay Atletico chuẩn bị vấp phải những vấn đề của riêng họ, và tỏ ra hụt hơi.
Với một đội ngũ sở hữu nhiều cái tên thượng thặng ở mặt trận tấn công, Ancelotti đã nhận thấy việc để Real chơi với chỉ 1 tiền đạo ở đội hình 4-2-3-1 là một sự lãng phí lớn. Ông đã chuyển sang sơ đồ 4-3-3, nơi mà những cầu thủ chạy cánh như Cristiano Ronaldo, Gareth Bale, hay Jese Rodriguez chắc chắn có rất nhiều đất diễn. Ở khu vực giữa sân, vai trò “ông chủ” của Xabi Alonso sẽ rõ nét hơn bao giờ hết, khi anh gần như sẽ “bo” toàn bộ khu vực giữa sân, như một chiếc xương sống của “Kền kền”.
Nhưng thử nghiệm táo bạo nhất của Ancelotti chính là việc đẩy Di Maria vào khu vực trung lộ, và chơi như một tiền vệ kiến tạo. Ở mùa giải năm nay, ngoài vị trí tiền vệ trung tâm, cầu thủ người Argentina đã từng được xếp chơi ở 4 vị trí khác nhau, trong đó có 3 vị trí bên cánh phải: tiền đạo cánh phải, tiền vệ công cánh phải, và tiền vệ phải. Còn lại là tiền vệ công cánh trái. Với 9 lần được ra sân ở khu vực giữa sân (tính trên tất cả các mặt trận), những gì Di Maria thể hiện là rất tiềm năng với 1 bàn thắng, 3 lần kiến tạo.
Đỉnh cao của màn thử nghiệm này của Ancelotti chính là trận đấu giữa Real và Schalke 04 trên đất Đức trong khuôn khổ lượt đi vòng 1/8 Champions League. Real đã chơi như trên sân nhà, áp đảo toàn bộ tuyến giữa, và ghi được tới 6 bàn thắng. Dù không có pha kiến tạo cũng như lập công nào, song Di Maria cho thấy anh là một “phát hiện” tuyệt vời nhất của Real ở khu vực giữa sân. Như với Andrea Pirlo thời còn ở Milan, Ancelotti một lần nữa cho thấy tài nhìn người siêu việt của mình.
Yên ổn phòng thay đồ
Với một đội ngũ gồm vô số những ngôi sao sáng nhất của bóng đá thế giới hiện tại, cá tính của Real nói chung là cực mạnh. Họ cần một HLV có khả năng kết dính những tính cách đặc biệt đó, và làm dịu đi không khí trong phòng thay đồ, nơi đã tan hoang dưới thời Jose Mourinho. Ancelotti với phong cách hiền lành, thâm trầm và nhẹ nhàng của mình, đã làm được điều đó.
Là một người Ý chính hiệu, lối cư xử rất biết điều của Ancelotti không những được lòng những ông chủ ở “Nhà trắng”, mà còn khiến những cầu thủ tỏ ra rất nể ông. Sự công bằng của Ancelotti tới tất cả các thành viên trong đội là điều dễ nhận ra nhất. Ông giúp những siêu sao của Real phát huy điểm mạnh của bản thân (Ronaldo), vượt qua quãng thời gian thích nghi khó khăn (Bale), tỏa sáng rực rỡ khi có cơ hội (Jese), và tìm lại chình mình (Casillas).
Không so sánh giữa Mourinho và Ancelotti, bởi đó là 2 tài năng với những tính cách trái ngược. Nhưng sự thật là Mourinho không hợp với Real bằng Ancelotti. HLV người BĐN có quá nhiều mối tư thù, và cái tôi có phần quá lớn của HLV này đôi khi khiến nội bộ Real đã rối còn rối hơn. Trong khi đó, Ancelotti vẫn giữ cho mình một phong thái điềm đạm, rất “nghe lời”, và “cam chịu”. Nhưng suy cho cùng, đó lại là một cách để có thể thành công.