Lần gần nhất Aduriz được triệu tập vào đội tuyển Tây Ban Nha là năm 2010, trước trận đấu với Lithuania. Nhưng lần đó, anh chỉ được ra sân có 13 phút. Sau đó, Del Bosque không bao giờ gọi lại Aduriz nữa. Ông, và có lẽ chính bản thân Aduriz, cũng không nghĩ rằng tiền đạo người xứ Basque sẽ có cơ hội thứ hai. Khi Aduriz thử sức lần 1 với đội tuyển, anh đã 29 tuổi rồi. Xung quanh anh, Tây Ban Nha không thiếu những tiền đạo trẻ khỏe hơn hẳn.
Nhưng tất cả đã thay đổi sau khi Aduriz trở lại Bilbao. Ở tuổi 31, ai cũng nghĩ anh trở lại để dưỡng già. Nhưng không! Số bàn thắng của anh cứ tăng đều mỗi mùa. Trước tuổi 31, anh ghi lần lượt 6, 9, 7, 11, 12, 10, 7 bàn ở Liga. Sau tuổi 31, con số này là 14, 16, 18 và 17 (chưa dừng lại). Trên tất cả các đấu trường là 18, 18, 26 và 30 bàn. Trước tuổi 31, hiệu suất của anh là 0,29 bàn/trận; sau đó, là 0,55. Chúng ta không thể nói là anh vẫn tỏa sáng sau tuổi 31. Ta phải nói là anh bắt đầu tỏa sáng.
Điều đáng nói là Aduriz không hề nhận được chế độ chăm sóc đặc biệt cho “người già”. Từ đầu mùa, anh đã chơi hơn 3.600 phút, là người có số phút thi đấu nhiều thứ hai tại Bilbao chỉ sau Oscar de Marcos. Điều đó cũng có nghĩa là Aduriz sẽ không trở thành gánh nặng cho Del Bosque khi anh lên tuyển. Ở tuổi 35, anh đã “đủ lớn” để biết tự chăm sóc bản thân...