Các kỳ của tự truyện "Phía sau nụ cười" trước đọc TẠI ĐÂY
Một Griezmann nữa trong gia đình
Tôi thích có ba đưa con và thích chúng sàn sàn tuổi nhau. Nhưng, ngày hôm đó, Khi Erika yêu cầu tôi đưa cô ấy đến bệnh viện, thì chúng tôi vẫn chưa có kế hoạch sinh em bé. Tôi cần có thời gian nên chưa nghĩ đến chuyện sinh con. Một tuần của tôi quá bận rộn. Thi đấu, luyện tập, chụp ảnh quảng cáo, trả lời phỏng vấn… Tất cả đã lấy hết thời gian của tôi. Trong khi đó, tôi lại muốn mình phải dành nhiều thời gian bên cạnh Erika khi cô ấy mang bầu.
Sau buổi tập buổi sáng cùng Atletico, Erika
mong tôi đến thăm cô ấy. Erika đến thăm khám bác sỹ định kỳ. Bình thường, tôi
tránh đến đó. Khi buổi tập kết thúc, tôi thích về nhà nghỉ ngơi, thư giãn. Tới
nhà bác sỹ, tôi sẽ phải chờ đợi, gặp gỡ mọi người, ký tên và chụp ảnh. Nếu có
thể, tôi muốn tránh tất thảy những thứ đó để có chút thời gian cho riêng bản
thân. Lần này, tôi ngoan ngoãn vâng lời. Chúng tôi bước vào phòng xét nghiệm. Tất
cả mọi chỉ số đều bình thường. Trước khi chúng tôi đi, Erika yêu cầu lấy máu
xét nghiệm. Kết quả sẽ được thông báo sau 1 tuần.
Như đã thông báo, bác sỹ cho cô ấy biết
Erika có thể tới thẳng bệnh viện để lấy kết quả xét nghiệm. Chúng tôi đang cùng
nhau đi dạo ở Madrid và thế là cùng nhau tới lấy kết quả. Nhân viên làm xét
nghiệm đưa cho Erika một phong bì và nói: “Cô đã có thai”! Một sự im lặng bao
trùm. Chúng tôi sững sờ nhìn nhau mà không thốt lên lời nào. Rất xúc động, tất
nhiên. Nhưng không biết phải nghĩ sao về cái tin mới này. “Cảm ơn ngài rất nhiều,
thưa bác sĩ. Hẹn gặp lại”, cuối cùng chúng tôi nói với bác sĩ và quyến định sẽ
tự thưởng bằng một kỳ nghỉ.
Khi ngồi trong xe, hàng trăm câu hỏi đặt
ra. Erika sợ nhất phản ứng của bố mẹ tôi: “Bố mẹ anh sẽ nói gì đây? Và chúng ta
sẽ phải làm gì?”, Erika không ngừng đặt câu hỏi. “Cưng nữa, anh nghĩ gì về việc
em mang bầu? Anh cảm thấy thế nào?”. Tôi nói: “Gordi (tên thân mật mà Griezmann
gọi Erika)”, dù bố mẹ anh có hài lòng hay không, có đồng ý hay không thì đó là
việc của họ. Còn anh à? Anh sẽ chuẩn bị mọi thứ tốt nhất. Và chúng ta sẵn sàng
chào đón thiên thân của mình”, tôi cố gắng giúp cô ấy yên tâm về những gì mà
tôi có thể.
Chúng tôi đợi ba tháng sau mới thông báo
cho bố mẹ hai bên biết việc Erika mang bầu. Tức là khi cả hai đã chuẩn bị tinh
thần và sẵn sàng cho việc sinh con. Erika không theo cổ vũ khi Atletico đi thi
đấu sân khách. Cô ấy tranh thủ ghé thăm gia đình tại Bera Vera de Bidasoa. Đó
là một ngôi làng nhỏ cổ kính ở xứ Basque, sát với biên giới nước Pháp. Cô ấy rất
nóng lòng muốn thông báo với gia đình về chuyện mang bầu. Bố mẹ vợ tôi vô cùng
xúc động, thậm chí bố vợ tôi không cầm được nước mắt vì vui sướng, hạnh phúc.
Chỉ còn thông báo cho gia đình tôi nữa
thôi. Thật hạnh phúc, tôi có hai ngày nghỉ. Đó là cơ hội tôi đưa Erika trở lại
Mâcon. Erika muốn có mặt lúc chúng tôi thông báo bố mẹ tôi đã được lên chức.
Erika rất chu đáo, yêu thương gia đình tôi như gia đình cô ấy. Thú thật là tôi
có chút căng thẳng. Khi về đến nhà, tôi cất hành lý xong, rồi bảo với bố mẹ và
cả Théo đợi tôi ngoài phòng khách. Tất cả ngồi đợi mà không hiểu nguyên nhân
gì. Tôi đưa tặng cho mỗi người một phong bì, rồi nói: “Đây là món quà nhỏ con
dành tặng mọi người…”.
Mẹ tôi cầm chiếc phong bì lên và mở ra. Mẹ
kêu lên: “Thật không vậy? Ôi, mẹ rất hài lòng”. Đến lượt bố tôi, ông bóc ra và
nói với tôi: “Con sẽ được làm cha!”. Tôi không cầm được nước mắt. Trong phong
bì, tôi đã bỏ hình ảnh siêu âm về em bé của chúng tôi. Hai ngày nghỉ ngơi này
thật tuyệt diệu. Bố mẹ và em trai tôi rất hạnh phúc khi biết tin Erika mang bầu.
Maud không có nhà. Tôi đã gọi FaceTime để thông báo cho chị ấy tin tốt lành này
lúc chị ấy đang lái xe.
Đủ chín tháng, một cô công chúa nhỏ chào đời
với chiếc mũi rất thanh tú. Đó là ngày 8/2/2016. Một ngày mùa xuân đẹp nhất
trong cuộc đời tôi. Erika sinh mổ. Nhờ một nữ hộ sinh, tôi được ở cạnh Erika
lúc cô ấy sinh. Erika rất sợ và căng thẳng. Cô ấy sợ có chuyện gì xảy ra với
mình hoặc con gái chúng tôi. Tôi liên tục kiểm tra máy đo nhịp tim thai nhi và
đo cơn co lúc chuyển dạ của Erika. Tôi thực sự cũng lo lắng như cô ấy.
Thấy vậy, một cô y ta tới và nói với tôi:
“Hãy nói với vợ cậu đi, nói với cô ấy thật dịu dàng”.
Tôi vốn là đứa ít nói năng. Trong tình huống
này tôi càng không biết phải nói gì. Bởi thực tế tôi cũng rất sợ và tôi như nín
thở với các máy móc đo nhịp tim, cơn co trên người Erika. Rồi đến khi Erika
chuyển dạ, bác sỹ mổ lấy thai ra. Vài phút sau, em bé khóc tiếng đầu tiên. Tiếng
bé mới tuyệt diệu làm sao. Tôi đã bế con gái đặt lên người Erika để cả hai làm
quen với nhau. Nhân viên y tế ở đây thật tuyệt vời. Cô ấy đã tin tưởng trao Mia
cho tôi ẵm để chăm sóc Erika. Tôi được một mình ở bên cô công chúa bé nhỏ của
tôi. Tôi thì thầm vào tai Mia, đủ để hai bố con tôi cảm nhận về nhau.
Chúng tôi từng nghĩ sẽ đặt tên con là Alba.
Nhưng cuối cùng cái tên Mia được chọn. Ngay khi tìm được cái tên Mia, tôi và
Erika đã cảm thấy rất phù hợp với con gái chúng tôi. Từ khi được làm cha, tôi
vô cùng hạnh phúc. Niềm hạnh phúc ấy lan tỏa trên sân bóng, trong lúc tập luyện.
Đến mức các đồng đội hay trêu tôi: “Này Grizou, cậu không nhịn cười được à? Thật
tuyệt vời, chúc mừng cậu”.
Sau khi luyện tập, việc duy nhất tôi làm là
trở về nhà với con gái tôi. Tôi rút ngắn thời gian mát-xa lại. Tôi muốn tận dụng
mọi thời gian để ở cạnh con gái. Tôi sợ thời gian trôi đi quá nhanh, nhất là
khi Atletico phải với 3 ngày 1 trận. Tôi gần như không tiết lộ về vợ con trên
báo giới. Thi thoảng lắm tôi mới đăng vài tấm ảnh của Mia lên Twitter để chia sẻ
với fan của tôi.
Trong nhiều tháng đầu tiên, tôi còn không tiết lộ tên con gái tôi. Tôi muốn Mia có một cuộc sống bình thường như bao đứa trẻ khác. Tôi luôn cẩn trọng với những gì mình nói. Tôi cũng yêu cầu bố mẹ, chị Maud và Théo không gặp gỡ nhiều với cánh phóng viên. Tôi cũng có gửi tin thông báo tôi lên chức tới mấy người bạn thân thuở ấu thơ. Mia đã đến trong cuộc đời tôi như vậy đấy. Hàng ngày, con bé hay chơi bóng cùng tôi. Tôi hay kêu “cúc cu” với con bé khi ghi bàn. Cũng giống như Erika, Mia đã thay đổi tôi.