BÓNG ĐÁ ĐẸP LÀ HIỆU QUẢ MÀ KHÔNG XẤU XÍ!
- Phóng viên: Này Đinh Xuân Việt, nếu người ta nói anh là một “hiện tượng” thủ môn ở mùa bóng năm nay thì anh sẽ nói gì?
+ Đinh Xuân Việt: Cũng chỉ là một “hiện tượng” nghĩa là chẳng có gì bền vững cả (cười). Vậy thì phải chờ xem đến cuối mùa, tôi có phải là hiện tượng không nhé!.
- Hải Phòng đang thắng tuyệt đối cả 7 trận đấu tại V.League. Lạ ở chỗ, đội bóng của anh chẳng có “sao số” gì cả?
+ Nói thế cũng không đúng, giờ chúng tôi đã nổi lên những ngôi sao đấy chứ. Chẳng hạn như Fagan và Stevens, có lẽ cả V.League ai cũng thèm muốn có sự phục vụ của họ.
- Đội bóng của anh chơi thứ bóng đá đơn giản nhưng hiệu quả. Dù vậy, cũng có người bình luận rằng, nó nhàm chán. Anh nghĩ thế nào?
+ Mỗi đội bóng đều có một đặc thù riêng và Hải Phòng cũng thế. Đội bóng nào cũng xây dựng lối đá trên cơ sở là con người đang có. Chúng tôi phải liệu cơm gắp mắm, BHL luôn phải tính toán kỹ càng đối sách cho các đối thủ khác nhau. Với tôi, bóng đá đẹp là bóng đá hiệu quả, tất nhiên hiệu quả nhưng không xấu xí.
- CĐV đất Cảng vốn được xem là khó tính. Nếu có một thang điểm 10, anh nghĩ đến thời điểm này, khán giả sẽ cho đội Hải Phòng điểm mấy?
+ Tôi nghĩ CĐV Hải Phòng “mã thượng”, họ luôn chơi đẹp và công bằng. Tôi vẫn nói vui với các đồng đội, cứ đá thế này, cứ cống hiến đến hơi sức cuối cùng, khán giả sẽ đón nhận và sân Lạch Tray từng ngày, từng tuần sẽ được lấp kín.
- Chúng ta đã nói Hải Phòng là một “hiện tượng”, “ngựa ô”, nghĩa là chưa xác định được đẳng cấp khi đứng bên B.BD, HN.T&T, SHB.ĐN… Rồi một ngày mọi thứ không như ý thì sao?
+ Tôi không nghĩ xa xôi lắm, cứ tính từng trận một, còn bây giờ cứ vui đi khi cuộc đời cho phép!.
“CHÚNG TÔI LÀ NHỮNG NGƯỜI ANH EM”
- Hải Phòng là quân tứ chiếng, người ta từng nói là “phức tạp”, vậy mà…
+ Tôi không quan tâm lắm điều người ta nói, vì tôi chỉ biết bây giờ môi trường làm việc ở Hải Phòng đang rất “sạch”. Anh em cầu thủ đều là người lao động, cùng nhau làm việc thật tốt, cùng nhau hưởng thành quả, thế thôi!.
- Hiếm có một đội bóng như Hải Phòng, đó là HLV ít tuổi hơn cả cầu thủ. Lê Sỹ Mạnh chẳng hạn, hình như vị trợ lý này ít hơn anh 2 tuổi?
+ Đúng vậy, cái hay và thế mạnh của chúng tôi là BHL và các cầu thủ không chênh lệch về tuổi tác, nên cảm thấy rất thoải mái. Chúng tôi sẵn sàng đối thoại với nhau vì những vấn đề chuyên môn khúc mắc và cả những vấn đề bên ngoài bóng đá.
- Anh nói, đó là những “hot boy” HLV của bóng đá Việt Nam?
+ Bây giờ họ bớt đẹp trai vì đã làm xấu đi rồi đấy, nhưng mà vẫn “hot” lắm cơ! (cười). Anh có thấy chúng tôi tương tác vui vẻ trên facebook không. Ở các đội khác, tôi thấy điều này rất hiếm đấy. Nếu không nói chỉ riêng Hải Phòng mới có “đặc sản” này.
- Thành tích cao nhất của Hải Phòng cũng chỉ là Á quân V.League, còn năm nay, anh có mơ?
+ Mơ chứ, đời cầu thủ ai không mơ vô địch nhưng mà đường còn xa lắm. Để mai tính!
“13 NĂM, MỘT MỐI TÌNH ĐẤT CẢNG”
- Anh sinh ra ở Hải Phòng, năm nay anh đã 33 tuổi nhưng có 13 năm cống hiến cho bóng đá đất Cảng. Không phải ai cũng “lụy tình” như thế…
+ Mỗi con người có một cách thức lựa chọn cho cuộc đời và công việc của mình. Đúng, tôi đã có 13 năm gắn bó với bóng đá Hải Phòng, đủ cung bậc cảm xúc. Nhưng tôi chưa bao giờ hối hận khi mà tôi vẫn ở đây và được cống hiến cho đội bóng quê hương.
- Người ta thừa nhận anh có tài, đã có một giai đoạn, các HLV xem anh là số 1 nhưng rồi phải gặm nhấm nỗi đau của một kẻ bị “lãng quên”. Năm 2008 thì phải…
+ Chuyện đã rất cũ rồi, tôi cũng không muốn nhắc lại nữa. Sự thật khi bước vào nghề, tôi mông lung lắm. Theo thời gian và những cú vấp giúp tôi già hơn về mọi thứ. Tôi nhận ra một điều, là một thủ môn thì bạn phải kiên trì và chấp nhận cuộc chơi này. Bóng đá là trời cho và trò chơi mà.
- Đằng đẵng thời gian, đến bây giờ anh mới được thừa nhận ở Hải Phòng. Có một phút giây nào đó, khiến anh chạnh lòng không?
+ Tôi vui vì nỗ lực và sự lao động cật lực của mình đã được thừa nhận. Tuổi 33 rồi, điều quan trọng nhất là mình đang được ra sân cùng các đồng đội. Dĩ nhiên, gia đình là tất cả, tôi đang có một công việc tốt.
- Nhân nhắc đến gia đình, tôi thấy anh đang có một ngôi nhà hạnh phúc?
+ Tôi là người đàn ông may mắn khi có được bà xã chăm lo, vun vén cho gia đình. Chính vì thế, tôi rất yên tâm chơi bóng. Tất nhiên, nhiều lúc cũng cảm thấy thiệt thòi cho người phụ nữ của mình, rất may cô ấy cũng đồng cảm và chia sẻ.
- Cuối năm nay, anh hết hợp đồng với Hải Phòng, không biết anh tính thế nào?
+ Tôi vẫn là người Hải Phòng nên cũng chẳng muốn tính toán gì. Tôi nghĩ thế này, cứ cống hiến và thể hiện tốt đi, mình sẽ không thiệt thòi đâu.
- Xin cám ơn anh và chúc anh thành công!
“Nếu theo nghề, con trai phải hơn tôi” Con trai của Đinh Xuân Việt cũng có năng khiếu bóng đá. Theo thủ thành cao gần 1m90 này, nếu mai này, con trai theo bóng đá thì anh sẵn sàng cho theo đến cùng nhưng với điều kiện phải có đam mê và năng khiếu, còn không thì phải chọn nghề khác bởi bóng đá không dành cho người nửa vời. Khởi nghiệp từ... trung vệ Năm 1996, Đinh Xuân Việt được tuyển vào trường năng khiếu Hải Phòng. Trong một buổi tập, các HLV nói Việt đứng canh gôn hộ cho đủ hai đội hình. Thấy màn bay nhảy của anh chàng cao lều nghều này quá tốt, các HLV “dí” cho Việt luôn vị trí thủ môn kể từ đó. Bố là cựu danh thủ Hải Phòng Bố Đinh Xuân Việt từng là một trung vệ trứ danh Đinh Xuân Yên của đội Điện lực Hải Phòng. Có một điều đặc biệt, Việt không phải là một “sản phẩm” đào tạo từ người bố bởi như anh kể, hồi bé, anh trốn đi đá bóng chứ thân phụ cũng không mấy quan tâm anh đá bóng thế nào và có hay không?. Có lẽ, bố của Xuân Việt cũng chẳng ngờ con trai lại trở thành một thủ môn. |