Chuyên gia bóng đá Nguyễn Văn Vinh, người ngồi cùng hàng ghế với bà Nguyễn Thị Hoa - mẹ tiền đạo Nguyễn Công Phượng, kể lại rằng: “Đấy là giây phút có lẽ không chỉ tôi, 4 vạn khán giả ngồi trên khán đài SVĐ QG Mỹ Đình, mà còn hàng triệu triệu NHM Việt Nam đã nhảy cẫng lên vì sung sướng. Trong số ấy, có một CĐV rất đặc biệt đó chính là mẹ của Công Phượng, tác giả bàn thắng tuyệt đẹp vào lưới U19 Australia”.
“Bàn thắng của con trai khiến chị Hoa bật dậy khỏi ghế, rồi chạy như chưa bao giờ được ăn mừng. Khi cơn hưng phấn đi qua, chị cứ tủm tỉm cười và có phần mắc cỡ với chúng tôi. Nhưng tôi hiểu cái cảm giác đó, cái cảm giác của một người mẹ thương con, tự hào về con!”. Ông Vinh nói tiếp.
Ít ai biết rằng, để có mặt ở Hà Nội, bà Hoa và người chị gái đã phải đón xe đò từ huyện Đô Lương (Nghệ An) ra Thủ đô cổ vũ cho Công Phượng. Người mẹ mang theo một món quà rất đỗi quê hương, đó là những những chiếc bánh đa vẫn chưa được nướng. Bà bảo: “Ở quê ra chẳng có gì, cho Phượng và các bạn của nó ít bánh đa ăn cho vui miệng”.
Công Phượng (số 10) là niềm hy vọng lớn của U19 Việt Nam
Đến đây, bà Hoa bỗng chặc lưỡi tiếc vì bố của Phượng là ông Nguyễn Công Bảy không thể cùng mình ra Hà Nội cổ vũ cho con. “Bố của Phượng bận công chuyện nên phải ở nhà. Ông gọi điện thoại ra hỏi thăm liên hồi và cũng tiếc lắm, vì đây là lần đầu có cơ hội được chứng kiến Phượng thi đấu. Nhưng biết làm sao được, đành ở nhà cổ vũ qua tivi” - Bà Hoa ngậm ngùi.
Nhắc đến Công Phượng, bà Hoa cứ rưng rưng nước mắt khi nói về con trai. Bà kể: “Hồi nhỏ nhà nghèo chẳng có tiền mua nổi một trái bóng nhựa vậy mà Phượng vẫn có năng khiếu, rồi hai cha con đưa nhau vào Gia Lai thi thố, ai ngờ lại đậu. Phượng có được như ngày hôm nay, xin được cám ơn ông Đoàn Nguyên Đức, các thầy đã dạy dỗ. Cũng mong rằng, Phượng sẽ cố gắng hơn nữa để thành tài, trở thành người có ích cho xã hội”.
Công Phượng cũng như rất nhiều cầu thủ ở Học viện HA.GL - Arsenal JMG đều có xuất phát điểm từ thôn quê. Bây giờ, Phượng đang nổi lên như một ngôi sao trẻ đáng xem nhất của BĐVN. Chính vì thế, có thể hiểu được tâm tư tình cảm ngóng chờ của những người mẹ như bà Hoa.
Cũng mong rằng, Phượng sẽ còn vươn mình hơn bay xa hơn nữa, bởi bây giờ bóng đá với anh không chỉ là đam mê mà còn là giấc mơ giúp gia đình thoát khỏi cái nghèo bấy lâu. Và những ai yêu mến thực sự vui mừng vì Công Phượng đang nỗ lực rèn luyện từng ngày, để nước mắt của mẹ không rơi vô nghĩa!.