Những hậu quả của các vụ chuyển nhượng đổ vào nhau như các quân cờ domino: Arsenal không thể có được Suarez, anh đã về Barcelona, nhưng điều đó cũng mở đường cho Alexis Sanchez rời sân Camp Nou. Wenger cuối cùng đã có tiền đạo người Nam Mỹ với tinh thần và sự tinh quái của bóng đá đường phố mà ông luôn mơ ước.
Chiến lược gia người Pháp đã nói nhiều về sự giống nhau giữa Suarez và Sanchez. Wenger tiết lộ nhiều điều thú vị về Sanchez khiến sự so sánh đó là có cơ sở. Mỗi ngày trên những sân tập ở Hertfordshire, cầu thủ người Chile tập luyện với một cường độ mà Wenger chưa từng chứng kiến. “Anh ấy tập như điên”, Wenger mỉm cười. “Anh ấy có nền tảng thể lực tự nhiên tuyệt vời, nhưng không chỉ có thế”.
HLV của Arsenal giải thích cho sự quyết liệt của Sanchez trong mỗi buổi tập là bởi xuất thân đầy khó khăn của anh ở Tocopilla, vùng công nghiệp miền bắc Chile gần sa mạc Atacama. “Tôi đã nói nhiều lần: khi bạn thấy nơi anh ấy xuất thân, nơi anh ấy sinh ra, và bạn thấy anh ấy có thể tới Barcelona và Arsenal, bạn sẽ hiểu anh ấy đã trải qua một hành trình đặc biệt ra sao”, Wenger nói.
Ông đã nói đầy ngưỡng mộ về sức nóng và khát khao không thể nhầm lẫn tỏa ra từ Suarez và Sanchez. “Có rất nhiều điểm giống nhau”, Wenger nói. “Suarez đôi khi để mất bóng cho đối thủ, nhưng anh sẽ tìm cách giành lại ngay lập tức. Sanchez cũng thế. Họ không phân biệt phòng ngự và tấn công, lúc nào họ cũng ở tốc độ cao nhất”.
Về mặt thống kê ở Premier League tính tới giờ, Sanchez đứng đầu Arsenal cả về số bàn thắng, đường kiến tạo và những đường chuyền quyết định. Tổng cộng, anh đã có 8 bàn trong 15 trận ra sân. Với một cầu thủ vẫn còn trong giai đoạn khởi động cho một giải đấu mới với các đồng đội mới, những con số đó là rất ấn tượng, ngay cả khi so với Suarez vào lúc tiền đạo người Uruguay mới đặt chân tới Anh (4 bàn trong 13 trận ở mùa đầu tiên).
Về mặt phong cách, hai cầu thủ này giống nhau ở khát khao chiến đấu mà Wenger cho là còn thiếu ở châu Âu. “Nếu nhìn khắp các giải đấu lớn ở châu Âu hiện nay, Nam Mỹ là nguồn cung cấp nhiều tiền đạo nhất. Ít nhất 80% các chân sút hàng đầu là từ Nam Mỹ. Chúng ta phải tự vấn chính mình: tại sao các học viện hàng đầu của chúng ta không sản sinh ra những tiền đạo giỏi nữa? Nếu nhìn vào những năm 1960-70 ở Anh, ngay cả khi tôi đã tới đây năm 1996, mọi CLB đều có các tiền đạo bản địa biết đánh đầu”, Wenger phân tích.
“Giờ thì ít hơn hẳn. Và không chỉ ở Anh. Đức tới World Cup với Miroslav Klose, một tiền đạo 35 tuổi. TBN phải dùng một người nhập tịch (Diego Costa). Có lẽ bóng đá đường phố đã bị tận diệt ở châu Âu. Khi đá ngoài đường, 10 tuổi, bạn có thể phải đối phó với những đối thủ 15 tuổi, nên bạn phải ranh ma hơn, và phải nỗ lực gấp đôi để giữ bóng. Khi mọi thứ bị công thức hóa, bạn sẽ khó phát triển các kỹ năng cá nhân và tinh thần chiến đấu. Chúng ta đã mất những điều đó trong bóng đá ở đây. Xã hội đã thay đổi. Chúng ta kỹ lưỡng hơn so với 30 năm trước, chúng ta đều đã thay đổi và trở nên yếu ớt hơn”.
Đó là lý do tại sao, theo lời Wenger, Nam Mỹ đang là nơi sản sinh ra những tiền đạo hàng đầu, với những cầu thủ tinh quái như Sanchez và Suarez ngày càng ít ỏi. “Họ trưởng thành từ bóng đá đường phố, bóng đá trong công viên, với bạn bè”, Wenger nói. Ông không tiếc lời ca ngợi việc Sanchez có thể hòa nhập nhanh chóng với Arsenal, một phần nhờ vào việc 8 cầu thủ trong đội 1 của ông nói tiếng TBN. Tuy nhiên, Sanchez đã yêu cầu Wenger luôn nói với anh bằng tiếng Anh.
“Cậu ấy muốn học hỏi, cậu ấy có thái độ rất tích cực. Cậu ấy học tiếng Anh chăm chỉ và muốn chiến thắng cả ở đó. Sự hòa nhập rất nhanh chóng. Chúng tôi là một thuộc địa của TBN ở đây. Cậu ấy không chỉ có một mình trong phòng thay đồ”.