Điểm yếu lớn nhất của Man United trong việc triển khai các ý tưởng của đội hình 3-5-2 là các tiền đạo của họ rất thiếu cơ động, không thể dạt ra 2 cánh hỗ trợ những cầu thủ chạy cánh bị đối phương cô lập. Robin van Persie và Radamel Falcao, mỗi người có trung bình 18 đường chuyền mỗi trận, không hỗ trợ đủ cho các đồng đội.
Điều đáng ngạc nhiên là Van Persie, chơi với phong độ kém cỏi mùa này, từng làm rất tốt vai trò hỗ trợ trong màu áo Arsenal, thường xuyên dạt ra cánh để quấy rối, gây sức ép lên hàng thủ đối phương cũng như góp phần vào việc xây dựng lối chơi cho đội nhà. Nếu Van Gaal muốn tiếp tục sơ đồ 3-5-2, ông sẽ phải yêu cầu các tiền đạo của mình di chuyển nhiều hơn nữa.
Van Persie vẫn chưa thể tỏa sáng dưới triều đại của ông thày Van Gaal
Do Van Gaal nhiều khả năng sẽ không để Rooney trở lại với vị trí tiền đạo lùi quen thuộc, cũng như không muốn trở lại với đội hình mà ông nói làm ông “ngứa ngáy” 4-4-2, vấn đề của Man United sẽ chưa thực sự được giải quyết. Trước một đối thủ thiếu tốc độ và sự di chuyển đa dạng trên hàng công, Leicester sẽ rất lạc quan rằng hàng thủ đang ngày càng chơi lên chân của họ sẽ vượt qua được thử thách ở Old Trafford.
Quyết định quan trọng nhất của Van Gaal cho trận đấu này, do đó, có lẽ là lựa chọn cho hàng công. Di Maria có lẽ nên lùi lại một chút để kết nối tốt hơn tuyến đầu và tuyến giữa, trong khi Van Persie sẽ phải chịu khó chạy hơn để hỗ trợ cho các cầu thủ đá cánh. Và những thay đổi đó cần sớm được thực hiện trước khi quá muộn.