Vào tháng 12, Man City đã mở học viện bóng đá trẻ của họ trị giá 275 triệu euro. Khu phức hợp bao gồm 16 sân bóng, bao gồm 10 sân có hệ thống sưởi ấm ngầm, cho phép 450 cầu thủ tập luyện mỗi tuần. Trong đó cũng có sân trong nhà nhân tạo lớn nhất ở Anh, hệ thống mát-xa thủy lực với nước có thể điều chỉnh ở 6 nhiệt độ khác nhau và các phòng nghỉ tiêu chuẩn khách sạn 4 sao. 19 bản thiết kế tham khảo từ 70 cơ sở bóng đá trên khắp thế giới đã được gửi tới để chọn ra mẫu tối ưu nhất.
Nhưng bất chấp những con số hoành tráng, mục tiêu thì vẫn như sau: sản sinh ra những cầu thủ đẳng cấp cho đội 1. Chủ nhật này, Man City sẽ gặp lại ngôi sao lớn gần nhất mà họ tự đào tạo: giờ Sturridge đang chơi cho Liverpool. Đã gần 6 năm trôi qua từ trận cuối cùng của anh cho Man City, khi anh ghi bàn vào phút chót ở chiến thắng 4-2 trước West Brom. Thay vì chơi cặp với Luis Suarez mùa trước, Sturridge lẽ ra có thể tỏa sáng cùng một ngôi sao Nam Mỹ khác, Sergio Aguero, ở Etihad.
Nhưng đời không như là mơ. Man City đã chi ra khoảng 870 triệu euro cho việc mua cầu thủ kể từ khi Sheikh Mansour tiếp quản lại đội bóng năm 2008. Họ chỉ nhận lại mức phí còm cõi 4,8 triệu euro sau một phiên tòa kéo dài khi Sturridge chuyển sang Chelsea năm 2009. Tháng 1 vừa rồi, Man City lại vừa chi ra 36 triệu euro nữa cho Wilfried Bony, một cầu thủ giỏi với thể lực và khả năng ghi bàn đáng nể, nhưng có lẽ vẫn không bằng Sturridge. Chân sút người Bờ Biển Ngà là tiền đạo thứ 12 của Man City có giá ít nhất 19 triệu euro trong vòng 7 năm qua. 9 người trong số đó có giá hơn 27 triệu euro, nhưng ngoại trừ Aguero, không ai chơi ấn tượng ở Premier League như Sturridge.
Sturridge từng khá thành công trong màu áo Man City
Man City đã phải ôm hận vì kỳ kèo không chịu trả cho Sturridge mức lương 82.000 euro/tuần mà Chelsea đã đề nghị với anh. Họ cũng đã phải trả giá vì tư duy ngắn hạn và những năm hỗn loạn dưới thời Mark Hughes. Khi đó, Robinho là chữ ký thương hiệu và ưu tiên số 1, nhưng thật kỳ lạ là Sturridge còn xếp sau cả Benjani, Felipe Caicedo, Jo, Craig Bellamy và Darius Vassell về số lần ra sân. Không có gì lạ khi anh muốn ra đi.
Chia tay Sturridge cũng là đánh dấu một thời đại mới tại Man City. Micah Richards và Nedum Onuoha lúc đó là những tài năng trẻ khác của CLB, nhưng họ không sánh được với Sturridge về đẳng cấp. Nhờ đống tiền của các ông chủ Abu Dhabi, đội bóng áo xanh lại nhanh chóng mua sắm ồ ạt. Họ đưa về những món hàng nhập khẩu đắt tiền và danh tiếng. Nhưng chính sách chuyển nhượng chung vẫn là một sai lầm.
Vào tháng 12, trước khi mang cho mượn Matija Nastasic, đội hình của Man City là luống tuổi nhất trong các đội lớn ở cả châu Âu, chứ không chỉ nước Anh. Liverpool, ngược lại, đang có đội hình với tuổi trung bình vào loại thấp nhất ở Anh. Ở tuổi 25, Sturridge đã là kỳ cựu tại Anfield. Nếu giờ anh ở Man City, không kể Eliaquim Mangala, Sturridge sẽ là người trẻ nhất, mà Man xanh lại đang cần sức trẻ hơn bao giờ hết. Yaya Toure, Frank Lampard, Martin Demichelis, Willy Caballero, Bacary Sagna và Pablo Zabaleta đều đã qua tuổi 30. Trong 14 tháng tới, Vincent Kompany, James Milner, Edin Dzeko, Fernandinho, Aleksandar Kolarov, Gael Clichy và David Silva sẽ lần lượt đạt tới mốc đó. Trong khi đó ở lứa trẻ, những người như Denis Suarez, John Guidetti hay Abdul Razak không đủ hứa hẹn.
John Guidetti từng là tài năng được chờ đợi của Man City
Nhưng Man City không bỏ ra 275 triệu euro cho học viện trẻ chỉ để đánh bóng hình ảnh. Hy vọng cho lứa cầu thủ kế cận vẫn có, với những người chưa quá 20 như Marcos Lopes, Jason Denayer, Jose Angel Pozo, Thierry Ambrose, Bersant Celina, Brandon Barker và Angelino đều rất triển vọng. Tuy nhiên, Giám đốc điều hành Ferran Soriano và Giám đốc thể thao Txiki Begiristain cần tạo cơ hội cho họ sớm hơn, để những tài năng trẻ đó không trở thành những Sturridge nữa.
Hậu vệ trái Angelino lúc này là nhiều hy vọng lên đội 1 nhất, bởi những người đi trước anh Kolarov và Clichy đều không còn trẻ. Nhưng chính sách của Man City có 2 cầu thủ giỏi cho mỗi vị trí trong đội hình xuất phát đã hạn chế cơ hội của nhiều người trẻ. Hãy lấy ví dụ về Pozo. Anh từng có 3 trận ra sân ở Premier League trong tháng 12, nhưng rồi Man City đưa về Bony, và cơ hội của tiền đạo người TBN coi như chấm dứt.
Ở Liverpool, tình hình hoàn toàn trái ngược. Brendan Rodgers đã tung Jordon Ibe vào ngay giữa một trận derby Merseyside, mới là trận đá chính thứ 2 ở Premier League của cầu thủ 19 tuổi này. Nhưng anh đã chơi rất hay và Ibe chỉ là sự tiếp nối của những Raheem Sterling và Jon Flanagan trước đó. Jonjo Shelvey cùng Suso từng có những cơ hội nghiêm túc như thế 2 năm về trước và 2 năm tới sẽ là Jordan Williams và Jordan Rossiter. Biết đâu trong số đó, Liverpool sẽ lại tìm thấy một Sturridge nữa. Còn Man City, tiền bạc đã khiến họ trở nên mờ mắt.