5-1 không phải là một khái niệm quá xa xỉ với những CĐV của Man United. Bởi ít nhất trước trận thua muối mặt trước Liverpool ở vòng trước, Man United cũng đã thắng Fulham 4-1. Cách biệt bàn thắng chỉ là 1, tuy nhiên, giữa hai chiến thắng đó là cả một trời khác biệt.
Đến lúc này, chuyện HLV Jose Mourinho bị sa thải là quyết định của ban lãnh đạo đội bóng hay đó là là “ý chí của tập thể cầu thủ” thì vẫn chưa ai có thể khẳng định. Công và tội của Mourinho cũng chẳng thể xác định rõ ràng giá trị của các con số không phản ánh đúng sự thật.
Tuy nhiên, một luồng không khí mới đã thổi khắp Nhà hát của những giấc mơ kể từ khi “sát thủ có bộ mặt trẻ thơ” Ole Gunnar Solskjer lại được vào sân từ băng ghế dự bị nhằm cứu nguy cho một đội bóng đang bị - cho - là - lâm - nguy. Và quả nhiên, bàn thắng đã được ghi.
Solskjer đã thấm đẫm chất Man United sau 11 năm thi đấu cho Quỷ Đỏ
5 bàn thắng rải đều từ 5 phút đầu tiên đến 5 phút cuối cùng. Các cầu thủ hăng hái chạy trên khắp mặt sân. Những gương mặt “từng gây thất vọng” như Marcus Rashford hay Jesse Lingard đều đã lập công. Paul Pogba đã lấy lại được uy lực những đường chuyền của một chuyên gia kiến tạo…
Phải đến ngày hôm qua, gần 6 năm kể từ khi Sir Alex Ferguson chia tay Man United, những CĐV nhiệt thành của đội bóng này mới được tận hưởng một bầu không khí thi đấu đậm đặc chất Quỷ Đỏ của ngày xưa, cũng như 5 lần ăn mừng bàn thắng.
Cái khí chất đó đều không thể có dưới tay David Moyes, Louis van Gaal hay Jose Mourinho. Không phải những HLV kia bất tài mà bởi họ không thể cảm được khí chất đó để có thể đem nó vào trong chiến thuật, chiến lược của mình. Chỉ có thể là một cựu Quỷ Đỏ như Ole Gunnar Solskjer mới làm được điều đó.
Cộng sự của anh cũng là những gương mặt thân quen của đội bóng
11 năm khoác áo Man United, Ole Gunnar Solskjer đã hấp thụ đặc quánh chất Quỷ Đỏ vào huyết quản mình. Anh hiểu rằng giá trị lịch sử của CLB là nền tảng mạnh mẽ như thế nào để cả đội bóng dựa vào làm bàn đạp. Anh hiểu rằng các CĐV Man United cần gì nhất và trông chờ cầu thủ thể hiện điều gì hơn cả.
Đó phải là những trận bóng tưng bừng từ khí thế đến thế trận. Man United đã ra sân là hướng tới chiến thắng và không kinh khiếp bất cứ đối thủ nào. Không đội bóng nào mà không có đối thủ kỵ giơ, nhưng với Man United trước đây, dù có thua trước các kình địch kỵ giơ đó thì cũng đầy kiêu hùng, ngạo nghễ chứ không lép vế, cam chịu.
Và như thế, những đôi chân của thế hệ cầu thủ 2018 đã được Ole Gunnar Solskjer giải phóng khỏi xiềng xích “chặt chẽ, thực dụng” để bay như những luồng cuồng phong trên mặt cỏ. Đấy chính là một hình ảnh thân quen mà các CĐV thèm khát được chứng kiến mỗi cuối tuần.
Chiến thắng tưng bừng với khí thế áp đảo chính là điều các CĐV mong mỏi
Có thể nhiều người cho rằng, chiến thắng này chỉ là may mắn ngẫu nhiên. Có thể, Ole Gunnar Solskjer phải cần nhiều trận đấu, nhiều chiến thắng nữa mới có thể khẳng định được sự thật về năng lực của mình. Nhưng, ông đã làm được một điều: trả lại linh hồn cho Man United sau gần 6 năm nó bị phong ấn bởi người xa lạ.
Với Man United, cứ phải thắng tưng bừng mới sướng!