VIDEO: Những trò lố của Mourinho
NỘI DUNG SẼ XUẤT HIỆN TẠI ĐÂY
Độ cao sẽ thay đổi tùy theo nội dung đã xuất bản
NỘI DUNG SẼ XUẤT HIỆN TẠI ĐÂY
Độ cao sẽ thay đổi tùy theo nội dung đã xuất bản
Độ cao sẽ thay đổi tùy theo nội dung đã xuất bản
THÍCH LÀM NẠN NHÂN
Mourinho là người thích đóng vai “kẻ yếu”. Ông hiểu rằng ở thế yếu mà được khích lệ đúng mức, cầu thủ sẽ có một sức mạnh mà chính họ cũng không ngờ đến. Mà muốn làm kẻ yếu thì cách tốt nhất là đóng vai nạn nhân. Ông luôn chỉ trích trọng tài, chỉ trích ban tổ chức, chỉ trích đối thủ để biến đội bóng của mình thành nạn nhân. Và các cầu thủ của ông sẽ vào sân như chứng chiến binh chống lại cả thế gian.
Hơn một chục năm qua, Mourinho vẫn nhất quán với lối suy nghĩ ấy. Nó giúp ông có những thành quả tuyệt vời, biến ông thành một trong những nhà cầm quân giàu thành tích nhất lịch sử bóng đá thế giới. Nhưng nó cũng khiến ông chuốc lấy quá nhiều kẻ thù. Để rồi khi Mourinho lâm vào tuyệt lộ, như năm cuối ở Real Madrid hay thời điểm này tại Chelsea, rất ít người chìa tay ra với ông.
Hồi năm 2005, cựu trọng tài Jeff Winter đã đúc kết: “Khi Chelsea thua một trận đấu, luôn có một thuyết âm mưu mà trọng tài là kẻ thủ ác. Có thể trọng tài sẽ phạm một sai lầm trong 90 phút, nhưng ông ta không phải là nguyên nhân cho thất bại của Chelsea”.
Tỷ lệ chiến thắng và những danh hiệu của Mourinho qua các mùa bóng
Năm ấy, Mourinho đã quy kết trọng tài Anders Frisk mở cửa phòng cho HLV của Barcelona khi ấy là Frank Rijkaard bước vào giữa một trận đấu tại Champions League. Hôm ấy ông Frisk đã truất quyền thi đấu của Didier Drogba. Sau trận đấu, giám đốc phụ trách sân bãi của UEFA là Pascal Fratellia quả quyết Rijkaard chưa từng bước vào căn phòng ấy. Nhưng đã quá muộn. Sau vài nghìn tin nhắn và cuộc gọi đe dọa, Frisk phải giã từ sự nghiệp.
Thời gian ở Inter, Mourinho cực kỳ thành công, nhưng ông vẫn nói: “Tôi luôn có cảm giác trọng tài có cả một chiến dịch chống lại chúng tôi. Vì thế trên sân tập tôi luôn phải cho các cầu thủ học bài 10 đấu 11, đề phòng những lúc chúng tôi phải thi đấu thiếu người”.
CHỐNG LẠI TẤT CẢ, BỊ TẤT CẢ CHỐNG LẠI
Nếu các bạn tìm ảnh của Mourinho thời ở Inter, kiểu gì cũng có cảnh ông giơ hai tay lên theo kiểu bị còng. Sự xúc phạm ấy quá lớn đến mức Hiệp hội trọng tài Italia dọa đình công nếu FIGC (LĐBĐ Italia) không phạt Mourinho.
Đến khi sang Real Madrid, Mourinho vẫn khiến trọng tài chịu biết bao điều tiếng. Trước trận El Clasico vào tháng 11/2010, Mourinho bảo Barca “rất hạnh phúc” khi biết trọng tài Iturralde Gonzalez sẽ điều khiển trận đấu. 1 tháng sau đó, ông bước vào phòng họp báo với danh sách “13 sai lầm nghiêm trọng” mà trọng tài Clos Gomez phạm phải trong trận đấu. Ông bảo Real cần được bảo vệ, nhưng ông quá mệt mỏi vì phải làm việc ấy một mình.
Mourinho còn gây hấn với cả trọng tài
Quả vậy. Ngoài trọng tài, Mourinho còn gây hấn với cả cộng sự của mình. Ông làm mọi cách để tống khứ GĐĐH Jorge Valdano ra khỏi Bernabeu để có thể toàn quyền quyết định mọi việc về chuyên môn và chuyển nhượng ở Madrid. Cũng trong thời gian ở đây, Mourinho đặt mình vào thế đối đầu với hai thủ quân của đội bóng là Iker Casillas và Sergio Ramos. Ông còn lên báo ám chỉ Casillas là “gián điệp”.
Trước đó, Mourinho công khai bày tỏ những khác biệt trong cách làm việc với GĐTT Frank Arnesen ở Chelsea. Khó chịu vì không được mua cầu thủ đúng ý, ông đã đưa ra ví von nổi tiếng về việc nấu món ốp-lết và trứng trong siêu thị. Đến mùa bóng này, ông “trảm” nữ bác sĩ Eva Carneiro, ông chỉ trích Nemanja Matic và Eden Hazard.
Với đồng nghiệp, Mourinho tất nhiên càng không nể nang gì. Ông chỉ trích Arsene Wenger như hát hay, coi thường ra mặt những người có ít danh hiệu hơn mình như Avram Grant, Manuel Pellegrini, Roberto Mancini và quy kết cho những HLV thành công như Frank Rijkaard, Pep Guardiola là được trọng tài ưu ái.
Đến cộng sự của mình Mourinho cũng không tha
Với các phóng viên, Mourinho cũng không tạo sự thân cận nào. Ở Inter và Real, ông cấm các phóng viên bén mảng đến sân tập trừ khi được sự cho phép của ông. Ông bảo truyền thông Anh mang “văn hóa kền kền” và khen đểu những BLV truyền hình là “rất dũng cảm mới dám chỉ trích tôi”.
Một con người đã tự chuốc lấy biết bao kẻ thù như thế chỉ còn biết trách chính mình khi rơi vào cảnh khốn cùng như hiện nay mà thôi.