Điều mà Brendan Rodgers hy vọng nhất lúc này, đó là các học trò của ông sẽ tái lập lại chuỗi kết quả ấn tượng như lần trước. Nhưng để điều đó xảy ra, chính chiến lược gia người Bắc Ireland cũng cần phải tiến hành thay đổi.
Ở thời điểm tháng 12 năm ngoái, Rodgers đang băn khoăn đi tìm công thức chiến thắng, và sơ đồ 3-4-2-1 được thử nghiệm ngay trong trận gặp M.U. Hệ quả là The Kop thua tan tác, nhưng bù lại, những gì họ trình diễn thuyết phục chiến lược gia 42 tuổi tiếp tục vững niềm tin, để rồi thành quả sau đó vượt quá cả mong đợi của ông. Lúc này, một lần nữa, người ta phải đặt ra câu hỏi: Đã đến lúc Rodgers tiếp tục thay đổi?
Đây hoàn toàn không phải một câu hỏi vội vàng chỉ bởi trận thua M.U. Thực tế là Liverpool đã chơi không còn thuyết phục trong khoảng 1 tháng trước “thảm họa” Anfield, nhưng nhờ một vài thay đổi giữa trận của Rodgers mà rốt cuộc đoàn quân áo đỏ vẫn giành điểm số trót lọt. Sơ đồ 3-4-2-1 đã không còn hiệu quả như trước.
Tuần trước, một số chuyên gia có chỉ ra những yếu điểm của Liverpool, đó là những cầu thủ chạy cánh chưa đủ tầm và vị trí tiền đạo cắm quá đơn độc không phù hợp với Daniel Sturridge. Trước M.U, tất cả những yếu điểm ấy bộc lộ rõ ràng hơn bao giờ hết. Trận thua “Quỷ đỏ” chính là đỉnh điểm buộc Rodgers phải thay đổi, sau khi những Slaven Bilic của Besiktas hay Gary Bowyer của Blackburn chưa đủ khiến niềm tin của ông thầy người Bắc Ireland vào 3-4-2-1 bị lung lay.
Như vậy, có lẽ nào Rodgers sẽ lại “hy sinh” trận đấu với Arsenal để thử nghiệm một công thức chiến thắng mới? Rất có thể. Có nhiều vấn đề cần Rodgers giải quyết, trong đó đáng kể nhất là vai trò của Raheem Sterling. Phong độ của ngôi sao trẻ người Anh đã sa sút vì bị đẩy xuống đá cánh, nhường suất tiền đạo cắm cho Sturridge. Cũng dễ hiểu, bởi nhờ đó, chiến lược gia của Liverpool không phải lãng phí bất cứ ai trong những Sturridge, Adam Lallana hay Philippe Coutinho.
Thêm vào đó, xét trên lý thuyết, tốc độ và kỹ thuật của Sterling sẽ là thứ vũ khí nguy hiểm với các hậu vệ cánh đối thủ. Trong sơ đồ 3-4-2-1, hai vị trí chạy cánh đóng vai trò vô cùng quan trọng và nếu như một cầu thủ trẻ như Jordon Ibe có thể chơi tốt, thì không lý gì Sterling không làm được. Chỉ có điều, dường như Rodgers quên mất rằng nếu như Ibe sở hữu một thân hình hộ pháp và giỏi chạy đường trường, thì Sterling vốn “mỏng cơm” và chỉ quen bứt tốc cự li ngắn.
Cầu thủ chạy cánh trái của “Lữ đoàn Đỏ”, Alberto Moreno cũng rất thích xuyên phá vào những khoảng trống ở biên, nhưng khi khoảng trống ấy bị bịt kín, anh có xu hướng giữ vị trí và chơi thấp. Giống như thế là Javi Manquillo, một hậu vệ hơn là tiền vệ, còn Lazar Markovic thì chơi theo kiểu “tùy hứng”, thăng hoa hay tệ hại chẳng ai nói trước được.
Chính vì thế, từ một lựa chọn tạm thời, Ibe trở thành cầu thủ chạy cánh quan trọng nhất với Liverpool. Chấn thương của anh ảnh hưởng quá nhiều tới sức tấn công của The Kop, trong hoàn cảnh Sturridge cần nhiều sự hỗ trợ hơn so với Sterling ở tuyến đầu. Thử thách đặt ra cho Rodgers lúc này là tìm ra một công thức tấn công mới cân đối hơn, mà vẫn không phá vỡ hàng thủ chắc chắn ông vừa thiết lập được.
Câu trả lời có thể đã có ngay trong trận gặp M.U ở Anfield, nếu như Steven Gerrard bình tĩnh hơn một chút. Đầu hiệp 2 trận đấu đó, Rodgers xếp Liverpool chơi với sơ đồ 4-4-2 kim cương, một hệ thống mà “Lữ đoàn Đỏ” từng vận hành rất thành công ở mùa giải năm ngoái. Đáng tiếc, hiệu quả của nó còn chưa kịp được kiểm chứng thì Gerrard đã phải “đi tắm sớm”, khiến kế hoạch của ông thầy vỡ vụn thành trăm mảnh.
Một vài thời điểm, Rodgers cho thấy ông muốn trở lại với chiến thuật 2 tiền đạo, thường là Mario Balotelli hỗ trợ Sturridge. Trước Swansea, Liverpool đá 3-4-3 kim cương, và ở hiệp 2 trận derby nước Anh thì là lần đầu tiên kể từ khi bị loại ở Champions League, The Kop chơi với 4 hậu vệ.
Sự sa sút của Liverpool (dù rất khó nhận thấy và chỉ thực sự bộc lộ rõ ở trận thua M.U) bắt nguồn từ phong độ xuống dốc của các trụ cột, hay chính hệ thống chiến thuật dần mất đi yếu tố bất ngờ đã tác động tới những màn thể hiện của cầu thủ The Kop? Đó là câu hỏi Rodgers cần phải trả lời, trước khi dẫn quân tới Bắc London với nhiệm vụ phải thắng, nếu còn muốn cạnh tranh suất top 4 với M.U.
Rodgers từng không ít lần chứng tỏ ông là một chiến lược gia sâu sắc và nhạy bén, không bao giờ ngại thay đổi cả về chiến thuật chung lẫn từng vị trí cá nhân, miễn sao đạt được thành tích tốt nhất. Liverpool cần ông một lần nữa thể hiện tài năng chiến thuật đó trong trận chiến được đánh giá là quan trọng nhất mùa giải trên sân Emirates cuối tuần này.