Không hiểu Pellegrini có ý định chơi “đòn gió”, hay “tâm lý chiến” với Barca, mà ông lại nói một đằng, làm một nẻo. Trước trận đấu, HLV người Chile cho biết Man City sẽ chơi đôi công với đại diện đến từ TBN. Pellegrini không tự tin đến mức kiêu ngạo, vì ai cũng thấy Man xanh chơi hay như thế nào thời gian gần đây. Họ còn được chống lưng bởi “pháo đài” Etihad, nơi gần như là bất khả xâm phạm kể từ đầu mùa. Chơi đôi công để tạo ra lợi thế trước trận lượt về cam go hơn gấp bội tại Nou Camp, đó là điều hoàn toàn dễ hiểu. Man City đáng ra phải chơi theo kế hoạch trên vào trận đấu đêm qua.
Thế nhưng, mọi chuyện lại không được diễn ra theo chiều hướng đó. Đội chủ nhà đã áp dụng thứ chiến thuật phòng ngự - phản công đầy xa lạ. Nhìn Man City thi đấu, người ta có thể thấy được sự sợ sệt và cả nể quá mức của họ với Barca. Giá như cứ xông lên với tinh thần quyết chiến, thế trận của Man City có lẽ sẽ khác biệt. Nên nhớ, Barca thời điểm hiện tại không phải là một Barca hoàn hảo như thời Pep Guardiola. Vấn đề của họ đến từ hàng thủ, với việc không có sự phục vụ của Carles Puyol, và một lần nữa phải kéo Maschverano xuống “vá tạm”. Trên hàng công, Messi vẫn chưa thực sự vào guồng, trong khi Neymar chỉ vừa trở lại sau chấn thương. Nhưng Man City chơi như vậy, một phần là bởi cách truyền đạt của Pellegrini, mà HLV này thì lại tỏ ra “cóng” thật sự trước gã khổng lồ xứ Catalunya. Rõ là, HLV nghĩ thế nào, thì đội bóng của ông ta sẽ thể hiện như vậy.
Mà thực tế là có thể Pellegrini “sợ” Barca thật. Chỉ tính riêng trong 9 mùa giải mà HLV này gắn bó với bóng đá TBN tại La Liga, ông đã thua Barca tới 12/18 trận. Trong khoảng thời gian đó, Pellegrini đã dẫn dắt 3 đội: Villarreal, Real Madrid và Malaga. Thành tích đối đầu với Barca của Villarreal (2004 - 2009) là thắng 4, hòa 2, thua 4 trong tổng số 10 trận. Với Real là thua cả 2 lần trong mùa giải 2009/10. Còn với Malaga - tệ hại nhất - là cả 6 trận thua trong 3 mùa giải gần đây (2010 - 2013). Ngoài ra, trận thắng hủy diệt 6-0 của Barca trước Rayo Vallecano trong khuôn khổ vòng 24 La Liga, có thể cũng khiến Pellegrini sợ “xanh mắt mèo” và phải vội vàng thay đổi chiến thuật.
Với tâm lý chưa vào trận đã thua như vậy, thật khó để Man City có thể thể hiện được tất cả những ưu điểm của mình trước Barca. Tiếc nuối dành cho họ là điều có thể hiểu được. Nhưng người ta cũng có lý do để trách móc. Sự thật là nếu triển khai lối chơi mạnh dạn như cách mà Man City dồn đội hình lên tìm bàn gỡ, dù chỉ còn chơi với 10 người trên sân, được trình diễn sớm hơn, The Citizens đã không bị lép vế như vậy. Họ đã bị cái uy của Barca hạ gục, hơn là vì thua một cách tâm phục khẩu phục trên sân bóng.
Người ta vẫn hay nói là “liều ăn nhiều”. Điều này có thể đúng với Man City ở trận đấu đêm qua, nhưng là đúng theo cách giả thiết. Thành công chỉ đến với những ai chấp nhận rủi ro, chấp nhận thất bại. Nếu cứ ăn chắc và an toàn, đôi khi bạn còn phải nhận thất bại. Hoặc nếu không thất bại, thì cũng không còn là chính mình. Đó cũng là một sự thua cuộc. Man City vẫn còn quá “xanh và non” trên đấu trường châu lục, một phần bởi họ còn cái tư duy ấy.
Nếu không thể thay đổi điều này, thì Man City mãi chỉ dừng lại ở mức “tiềm năng” ở những giải đấu lớn tại châu Âu mà thôi!
Thế nhưng, mọi chuyện lại không được diễn ra theo chiều hướng đó. Đội chủ nhà đã áp dụng thứ chiến thuật phòng ngự - phản công đầy xa lạ. Nhìn Man City thi đấu, người ta có thể thấy được sự sợ sệt và cả nể quá mức của họ với Barca. Giá như cứ xông lên với tinh thần quyết chiến, thế trận của Man City có lẽ sẽ khác biệt. Nên nhớ, Barca thời điểm hiện tại không phải là một Barca hoàn hảo như thời Pep Guardiola. Vấn đề của họ đến từ hàng thủ, với việc không có sự phục vụ của Carles Puyol, và một lần nữa phải kéo Maschverano xuống “vá tạm”. Trên hàng công, Messi vẫn chưa thực sự vào guồng, trong khi Neymar chỉ vừa trở lại sau chấn thương. Nhưng Man City chơi như vậy, một phần là bởi cách truyền đạt của Pellegrini, mà HLV này thì lại tỏ ra “cóng” thật sự trước gã khổng lồ xứ Catalunya. Rõ là, HLV nghĩ thế nào, thì đội bóng của ông ta sẽ thể hiện như vậy.
Mà thực tế là có thể Pellegrini “sợ” Barca thật. Chỉ tính riêng trong 9 mùa giải mà HLV này gắn bó với bóng đá TBN tại La Liga, ông đã thua Barca tới 12/18 trận. Trong khoảng thời gian đó, Pellegrini đã dẫn dắt 3 đội: Villarreal, Real Madrid và Malaga. Thành tích đối đầu với Barca của Villarreal (2004 - 2009) là thắng 4, hòa 2, thua 4 trong tổng số 10 trận. Với Real là thua cả 2 lần trong mùa giải 2009/10. Còn với Malaga - tệ hại nhất - là cả 6 trận thua trong 3 mùa giải gần đây (2010 - 2013). Ngoài ra, trận thắng hủy diệt 6-0 của Barca trước Rayo Vallecano trong khuôn khổ vòng 24 La Liga, có thể cũng khiến Pellegrini sợ “xanh mắt mèo” và phải vội vàng thay đổi chiến thuật.
Với tâm lý chưa vào trận đã thua như vậy, thật khó để Man City có thể thể hiện được tất cả những ưu điểm của mình trước Barca. Tiếc nuối dành cho họ là điều có thể hiểu được. Nhưng người ta cũng có lý do để trách móc. Sự thật là nếu triển khai lối chơi mạnh dạn như cách mà Man City dồn đội hình lên tìm bàn gỡ, dù chỉ còn chơi với 10 người trên sân, được trình diễn sớm hơn, The Citizens đã không bị lép vế như vậy. Họ đã bị cái uy của Barca hạ gục, hơn là vì thua một cách tâm phục khẩu phục trên sân bóng.
Người ta vẫn hay nói là “liều ăn nhiều”. Điều này có thể đúng với Man City ở trận đấu đêm qua, nhưng là đúng theo cách giả thiết. Thành công chỉ đến với những ai chấp nhận rủi ro, chấp nhận thất bại. Nếu cứ ăn chắc và an toàn, đôi khi bạn còn phải nhận thất bại. Hoặc nếu không thất bại, thì cũng không còn là chính mình. Đó cũng là một sự thua cuộc. Man City vẫn còn quá “xanh và non” trên đấu trường châu lục, một phần bởi họ còn cái tư duy ấy.
Nếu không thể thay đổi điều này, thì Man City mãi chỉ dừng lại ở mức “tiềm năng” ở những giải đấu lớn tại châu Âu mà thôi!