Khác biệt rõ ràng: Mourinho cũng thay đổi xoành xoạch (nhất là ở hàng công) trong giai đoạn đầu mùa, nhưng đấy là vì chính ông không biết đâu là đội hình mạnh nhất, đâu là công thức tối ưu cho M.U. Giờ thì ngược lại: mọi chuyện đã đi vào guồng, và M.U đang có chuỗi trận thắng liên tiếp để tìm lại hy vọng lọt vào Top 4 ở Premier League. Nhưng ông phải “cất” đội hình chính trong trận ra quân ở FA Cup. Có nghĩa, đấy là thay đổi có chủ đích.
Khi M.U thắng Man City và West Ham ở các vòng đấu trước tại Cúp Liên đoàn, nguyên nhân lớn nhất chính là ở chỗ: Mourinho buộc phải dùng lực lượng mạnh nhất, trong khi đối thủ lại không nhất thiết phải làm thế. Cúp Liên đoàn trong hoàn cảnh ấy giống một chiếc phao cứu sinh để Mourinho gỡ gạc danh dự. Bây giờ, có thể M.U sẽ lại dùng lực lượng tinh nhuệ, với Paul Pogba và Zlatan Ibrahimovic trong đội hình chính, khi tiếp Hull ở Cúp Liên đoàn. Khác biệt là ở chỗ, dù đã có quyền “tính toán”, Mourinho vẫn có thể bung sức, bởi Cúp Liên đoàn đã đi vào giai đoạn cuối, mỗi đội chỉ phải vượt nốt 2 đối thủ cuối để nâng cúp. Mặt khác, với những gì Wayne Rooney, Marcus Rashford hoặc Anthony Martial vừa thể hiện ở vòng 3 FA Cup, Mourinho không phải quá lo lắng về vấn đề lực lượng.
Cái được lớn nhất của Mourinho hiện nay là ở chỗ, ông đang chủ động chọn lực lượng và lối chơi thích hợp cho từng trận đấu cụ thể. Bỗng nhiên M.U tỏ ra “xem được” ở cả 4 giải khác nhau - Premier League, Cúp Liên đoàn, Europa League và FA Cup. Đây không phải là vấn đề đơn giản. Gặp hoàn cảnh không thuận lợi, rất có thể Mourinho đành phải xem cuộc đối đầu với Liverpool vào cuối tuần này ở Premier League là ưu tiên 1, thậm chí có thể... bỏ cả Cúp Liên đoàn. Nhưng nếu M.U thắng Hull một cách thuyết phục, sẽ có cái lợi về mặt tinh thần. Chính M.U - chứ không phải bất cứ đội mạnh nào khác - đang có khí thế thắng như chẻ tre cao nhất ở Premier League trong thời điểm này. Họ rất cần duy trì khí thế ấy.
Tất nhiên, vẫn còn rất nhiều gian nan đang chờ đội bóng của Mourinho phía trước. Họ vẫn gần như “chưa có gì”, ở vị trí số 6 trong bảng xếp hạng. Mourinho càng phải toan tính một cách thận trọng. May cho M.U, khi đây lại là sở trường của Mourinho. Ông có thể đã lỗi thời về mặt chiến thuật, tụt hậu so với triết lý của các đồng nghiệp Guardiola hoặc Klopp. Nhưng, khả năng che bớt nhược điểm hoặc phô trương sức mạnh một cách có lợi thì đấy lại là cái hay của Mourinho, mà Antonio Conte và các đối thủ chính của ông dường như không sánh được (Conte thua ở chỗ này, khi Chelsea chấm dứt chuỗi trận toàn thắng trước Tottenham).
Đá với Hull, trên nguyên tắc, là để tranh suất dự trận chung kết Cúp Liên đoàn (thật ra, đây mới chỉ là trận bán kết lượt đi). Nhưng, đấy cũng có thể là dịp để M.U tự “lên giây cót”, chuẩn bị tâm lý cho cuộc đại chiến sắp tới của họ ở Premier League. Trận gặp Hull có ý nghĩa quan trọng hơn cả một trận bán kết lượt đi là vì vậy. Xin nhắc lại, mấu chốt vẫn là vấn đề khí thế mà Mourinho đang rất cần. So về thực lực, tất nhiên M.U chẳng có chỗ nào để phải lo lắng khi họ làm chủ nhà, còn đối phương chỉ đang là đội chót bảng ở Premier League. Càng dễ để Mourinho tính bài... dọa dẫm!