Trong giai đoạn đầu mùa, các CĐV Man United khấp khởi vui mừng với suy nghĩ về một sự trở lại của thời đại Sir Alex Ferguson khi đội bóng của họ chơi thứ bóng đá phóng khoáng và tận hiến. 7 trận đầu ở Premier League, Quỷ đỏ tạo ra 91 cơ hội ăn bàn (13 cơ hội mỗi trận), dẫn tới 18 bàn thắng (2,6 bàn/trận).
Nhưng rồi sau đó, chỉ số về sự sáng tạo bỗng tụt dốc thảm hại. 11 trận đã qua, chỉ 75 tình huống có thể dẫn tới bàn thắng được các cầu thủ M.U thiết lập, tức là bình quân 6,8 lần/trận, chỉ bằng một nửa so với trước. Thành tích nghèo nàn này khiến họ tụt xuống thứ 8 trong danh sách những đội tạo ra nhiều cơ hội nhất giải đấu với 166 lần, ít hơn cả Newcastle (167) và Southampton (176). Vậy, chuyện gì đang xảy ra với Quỷ đỏ?
Tất cả đều biết rằng Jose Mourinho là một HLV thực dụng. Chiến thuật mà ông xây dựng có tính tùy biến rất cao, nhằm mục đích phá hủy lối chơi của đối phương. Mourinho không thiết kế một kế hoạch tấn công rõ ràng và xuyên suốt. Thay vào đó, trông cậy vào một vài cá nhân sáng tạo. 3 trận đầu mùa, Henrikh Mkhitaryan trong vai trò hộ công đã làm tốt nhiệm vụ được giao phó khi cung cấp 13 cơ hội cùng 5 đường kiến tạo. Nhưng cầu thủ người Armenia đột nhiên cạn kiệt ý tưởng. 9 lần ra sân tiếp theo, anh chỉ có thể mang đến 11 cơ hội ăn bàn.
Thật tệ là khi Mkhitaryan sa sút, M.U cũng không có sự phục vụ thường xuyên của Paul Pogba, người nắm giữ chìa khóa vận hành cỗ máy tấn công. Thống kê chỉ ra rằng, 8 trận có tiền vệ 24 tuổi, Quỷ đỏ tạo ra bình quân 12,5 cơ hội/trận, trong khi 10 trận thiếu anh, số cơ hội bình quân rút xuống còn 6,6. Năng lượng, khả năng kết nối các tuyến và tận dụng khoảng trống của Pogba là tài sản lớn với M.U. Đó là lý do đội bóng này bất bại 30 trận Premier League kể từ tháng 10/2016 với tiền vệ người Pháp trong đội hình.
Khi không được “tiếp đạn” đầy đủ, Romelu Lukaku rơi vào tình trạng khô hạn bàn thắng. Nếu như 7 trận đầu tiền đạo người Bỉ có bình quân 6,8 pha chạm bóng trong vòng cấm mỗi trận thì giai đoạn sau, anh buộc phải di chuyển rộng hơn để tìm kiếm bóng và chỉ chạm bóng bình quân 4,3 lần mỗi trận ở khu cấm địa. Điều này cũng một phần vì Mourinho thay đổi cách tiếp cận mỗi khi đụng độ các đối thủ lớn hoặc phải chơi sân khách. Lukaku cũng như các cầu thủ tấn công khác được yêu cầu lùi sâu và trở thành lớp phòng thủ đầu tiên.
Vốn đã không có những cá nhân có thể tạo ra sự khác biệt, lại ràng buộc những người còn lại vào nhiệm vụ phá vỡ lối chơi của đối thủ, nên lối chơi của Quỷ đỏ trở nên thiếu sáng tạo. Họ chỉ có 4,4 cơ hội/trận trước nhóm Big Six, và đứng thứ 13 giải đấu về số cơ hội khi thi đấu xa nhà (65, ít hơn 36 so với sân nhà).
Nếu tiếp tục chơi mà không có ý tưởng rõ ràng, M.U không có tương lai hứa hẹn. Nhưng một khi tư tưởng thực dụng của Mourinho vẫn là chủ đạo ở Old Trafford thì thật khó để thay đổi tình trạng này.
M.U thiếu hiệu quả so với Man City Mùa này, M.U chỉ tạo nên 34 cơ hội mười mươi và bình quân 260,7 đường chuyền để thiết lập 1 cơ hội. Con số này kém xa Man City, với 57 cơ hội. Mặc dù chuyền nhiều gấp rưỡi Quỷ đỏ nhưng Man City chỉ cần 225 lần phối hợp để tạo thành 1 cơ hội. |