Trước đó, M.U đã thua Chelsea của Antonio Conte và Man City của Pep Guardiola. Cùng với Pochettino, đấy là những gương mặt tiêu biểu trong thế hệ trẻ xuất sắc nhất của bóng đá thế giới. Họ đều xuất thân là cầu thủ giỏi. Hơn chục năm trước, khi HLV Mourinho bước lên bục vinh quang trên đấu trường châu Âu, thì Pep, Conte hoặc Pochettino đều đang xỏ giày ra sân. Đấy là khác biệt về mặt thế hệ.
Thế hệ trẻ khi nào cũng có những chỗ hay hơn, tiến bộ hơn so với thế hệ đi trước - làm sao Mourinho không biết điều này! Vậy nên, cho dù thuộc mẫu tượng đài trong làng huấn luyện và không quen với thất bại, bản thân Mourinho có lẽ phải hiểu hơn ai hết, vì sao ông thua Pep hoặc Conte. Cũng vì chính ông đã hiểu quá rõ sự lạc hậu của mình so với lớp trẻ, chiến thắng vừa qua trước Pochettino càng có ý nghĩa.
Video chế: Mourinho xử trảm Pochettino |
---|
ĐANG TẢI VIDEO... Vui lòng chờ trong giây lát. |
Mourinho đâu có thua Arsene Wenger. Ông thậm chí còn phải nuối tiếc khi M.U không thắng Arsenal, phải ngán ngẩm cho rằng M.U “xui xẻo”. Đấy là vì, cũng như Mourinho, Wenger là HLV “kiểu cũ”. Thật ra, thế hệ HLV trẻ đang được ca ngợi ở Premier League mùa này còn có Juergen Klopp ở Liverpool. Klopp cũng chỉ hòa với Mourinho, nhưng đấy là cái hòa trong thế thượng phong.
Tự biết những chỗ hạn chế của mình, Mourinho đã phải bày binh bố trận theo một tinh thần của đội “kèo dưới”, ra sân chỉ cốt sao cho không thua. Hình ảnh cố thủ của M.U trong trận hòa Liverpool khác xa với hình ảnh thận trọng, kiên nhẫn mỗi khi M.U phòng thủ thủ để... chờ đợi chiến thắng, như trong trận thắng Tottenham vừa qua.
Một cách tổng quát, M.U thắng theo con đường chiến thuật. Mourinho rút cuộc đã tìm ra công thức tốt nhất cho hàng tiền vệ, với Ander Herrera và Michael Carrick đá cặp ở khu giữa sân. Ông đã chọn được cặp trung vệ chắc chắn Phil Jones - Marcos Rojo. Ông thắng nhờ bố trí được lối chơi hợp lý: an toàn trong phòng ngự và khai thác được sai lầm của đối phương để ghi bàn.
Đấy là cách thắng... kiểu cũ. M.U chơi hợp lý hơn, và thắng bằng cả hai điều quan trọng nhất mà giới hâm mộ có thể chờ đợi trong môn bóng đá. Họ phòng thủ hợp lý, an toàn, và thắng bằng việc khai thác thành công cơ hội ghi bàn, xuất phát từ sai lầm trong cách chơi của đối phương. Chẳng có con đường đặc biệt biệt nào. Cũng chẳng có một triết lý đặc biệt nào trong cách thắng ấy. Dù sao đi nữa, đấy cũng là một trận thắng dễ xem, và dễ hiểu.
Chiến thắng quan trọng trước đối thủ mạnh Tottenham không hề đảm bảo rằng M.U sẽ lại thắng tiếp, khi họ gặp một đối thủ nhìn chung là yếu hơn, như trận gặp Crystal Palace đêm nay. Nói cách khác, M.U vừa giành được một trận thắng quan trọng trước tiên vì nguyên nhân đơn giản nhất, dễ hiểu nhất trong môn bóng đá: họ là đội... đá hay hơn.
Mourinho hậm hực không nói nên lời khi Fellaini trở thành tội đồ |
---|
ĐANG TẢI VIDEO... Vui lòng chờ trong giây lát. |
Nhưng trong bóng đá, chẳng ai có thể đá hay mãi, và thắng mãi. Trước mắt, giới hâm mộ M.U cứ phải chờ đợi đội bóng của Mourinho thể hiện một chiến thuật hợp lý, và mỗi cá nhân phải thể hiện được phong độ tốt trong vòng đấu này - bất chấp đối phương nhìn chung chỉ là một... đối thủ yếu.
Trận thắng quan trọng trước Tottenham không thể giúp Mourinho rũ bỏ được một kết luận phổ biến, rằng ông là một HLV đã... lỗi thời. Nhưng, lỗi thời thì sao? Bóng đá đâu có khuôn mẫu bắt buộc nào cho một chiến thắng. Nếu như M.U kéo dài được mạch thắng, trong cách huấn luyện “lỗi thời” của Mourinho, thì càng tốt cho bóng đá!