Đó mới chính là bản chất mối quan hệ Mourinho - Chelsea. Ngắn gọn, súc tích và dễ hiểu, chứ không dài dòng và mang tính hình thức như hàng loạt điều khoản rối rắm trong hợp đồng giữa Mourinho và đội ĐKVĐ Anh.
Mourinho vừa gia hạn hợp đồng 4 năm với Chelsea, nhưng điều đó gần như chẳng có ý nghĩa gì cả! Nhất là với dạng HLV đặc biệt như Mourinho, dạng đội bóng lớn như Chelsea và dạng ông chủ đặc biệt như Abramovich.
Với Mourinho, tương lai chính là hiện tại. Học trò cưng một thời của Mourinho tại FC Porto là Costinha từng nói: “Với Mourinho, chỉ cần 1 phút là đủ dọn dẹp hành trang xách vali ra đi”. Ý nghĩa: HLV của Chelsea luôn sẵn sàng tư thế cho một thử thách mới, luôn thanh thản đón nhận ngay cả những gì khốc liệt nhất có thể xảy ra cho bản thân.
Nghề HLV, suy cho cùng, đầy thích thú bởi được đãi ngộ cao, được trọng vọng như một ngôi sao của công chúng chứ không chỉ có một màu xám xịt của sự bạc bẽo, khi bất thình lình bị một đội bóng sa thải. Với Mourinho, việc một đội bóng giữ một HLV quá lâu không hẳn là hay, trừ trường hợp ngoại lệ gần như duy nhất là Alex Ferguson trong bóng đá Anh. Không phải không có lý khi Mourinho từng mỉa mai Arsenal đang ngày càng thụt lùi vì giữ Arsene Wenger quá lâu, bất chấp việc Pháo thủ gần chục năm không giành được danh hiệu nào.
Mourinho luôn cho rằng một HLV không nên ở một đội bóng quá lâu. Chỉ 3 mùa trọn vẹn là đủ, và chính ông là minh chứng ở FC Porto, Chelsea (nhiệm kỳ đầu), Inter Milan, Real Madrid. Cần nhấn mạnh là mùa bóng 2015/16 sắp tới chính là mùa thứ 3 của Mourinho ở Chelsea (nhiệm kỳ hai).
Nếu theo quy luật của… Mourinho thì mùa tới sẽ là mùa chót của ông tại Stamford Bridge, nếu vậy ông còn gia hạn với Chelsea làm gì?
Ta thay đổi khi đời thay đổi, hay đời thay đổi nên ta cũng phải thay đổi? Mourinho (dù mới 52 tuổi nhưng đã có 13 năm huấn luyện đỉnh cao) phải chăng đã… già, không còn chí phiêu lưu mạo hiểm, luôn tìm những thử thách mới để làm mới, khám phá những giới hạn bản thân? Hơn ai hết, một trong những điểm mạnh của Mourinho là luôn hiểu rõ mình.
Chẳng cần gia hạn với Chelsea, Mourinho cũng hiểu nếu ông làm tốt thì Abramovich chẳng dại gì đuổi ông. Còn ngược lại, dù có ký hợp đồng 10 năm hoặc thậm chí suốt đời cũng chỉ là hình thức không hơn không kém. Sẽ có người nói ngay: Mourinho dự trù tình huống bị sa thải sớm sẽ nhận được phần bồi thường kếch sù. Không, một HLV cực kỳ xuất sắc và cực kỳ đặc biệt như Mourinho không cần tính đến “nước cờ tàn” ấy, bởi không Chelsea thì cũng sẽ có ngay một đội bóng lớn khác trải thảm đỏ mời ông. Chẳng phải, Mourinho là HLV duy nhất trong lịch sử bóng đá thế giới dám nói (và làm được) cách đây 5 năm: “Mùa tới, hoặc Real mời tôi hoặc tôi không huấn luyện đội nào cả”. Kết quả, đội bóng số 1 thế kỷ 20 và “nhà độc tài” Florentino Perez cũng phải hạ mình trước sự kiêu hãnh đáng nể của Mourinho.
Giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời. Mourinho không dễ thay đổi, nên sự kiện ông gia hạn với Chelsea quả thật bất ngờ, lạ lẫm, và không thể đoán trước kết cục của mối lương duyên này. Chỉ biết, mùa 2015/16 sẽ mang ý nghĩa quyết định xem liệu Mourinho có còn hứng thú (và niềm tin chuyên môn) để ở lại Chelsea dài lâu hay không.