KHÔNG THỂ TỆ HƠN REMY VÀ COSTA!
Falcao đã có tên trong danh sách những cầu thủ Chelsea khởi động trước trận đấu với New York Red Bulls sáng qua. Tuy nhiên, cuối cùng HLV Jose Mourinho lại quyết định không đăng ký anh cho trận đấu. Đấy được cho là một quyết định dễ hiểu, bởi Falcao vừa tập trung cùng các đồng đội mới được một thời gian ngắn sau khi kết thúc kỳ nghỉ hậu Copa America 2015. Với một cầu thủ như Falcao, điều quan trọng nhất là anh phải được vào sân trong tình trạng thể lực và tinh thần tốt nhất.
Từ khán đài, Falcao hẳn đã rút ra được một số kết luận nhanh về vị trí tiền đạo của Chelsea. Kết luận đầu tiên là cả hai tiền đạo đã được Mourinho sử dụng ở trận đấu với đội bóng Mỹ đều chơi chưa tốt. Loic Remy là người ghi bàn cho Chelsea, nhưng anh đã có 45 phút khá tệ. Cầu thủ người Pháp xử lý bóng quá chậm, nên thường bị các hậu vệ NY Red Bulls cướp lại ngay trong chân. Costa, trong khi đó, đã chơi không quá tồi. Nhưng anh lại bỏ lỡ một cơ hội hết sức ngon ăn trước khung thành trống.
Một trận giao hữu tất nhiên chưa nói lên điều gì cả. Nhất là khi các cầu thủ Chelsea đều vào sân trong tình trạng cơ thể mệt mỏi do chưa thoát khỏi sức ì tích tụ từ những ngày nghỉ, cũng như sức nặng từ những buổi tập nhồi thể lực ở những ngày qua. Tuy nhiên, với Falcao, việc cả Remy lẫn Costa đều chưa hoàn thành nhiệm vụ rõ ràng vẫn... tốt hơn. Ở trận tiếp theo, nếu được Mourinho sử dụng, anh có thể yên tâm rằng đấy là trận đấu mà anh được quyền chơi... tồi.
Đôi khi, một thay đổi nhỏ trong tâm lý như thế cũng có thể dẫn tới những biến động lớn cho sự nghiệp của một cầu thủ!
ƯU TIÊN HÀNG ĐẦU LÀ THỂ LỰC
Thực ra, dù sự tự tin đã bắt đầu... nhích lên, Falcao cũng không có ý định đốt cháy giai đoạn. Trước khi xỏ giày ra sân, Falcao cần phải chắc chắn rằng anh đã ở trong tình trạng sung mãn nhất. Vấn đề lớn nhất của Falcao, khiến anh từ Mãnh hổ biến thành mèo con ở Old Trafford, chính là thể lực. Anh đã ép mình trở lại quá sớm sau chấn thương đầu gối hồi tháng 1 năm ngoái, khi còn chơi cho Monaco, và đã phải trả giá cho sự nóng vội đó suốt hơn một năm qua.
Ở Premier League, không có sức là không có gì cả. Mùa giải trước, Falcao trong màu áo M.U đã có không biết bao nhiêu lần bị các trung vệ cao to ở Premier League đánh bật ra khỏi vòng cấm, và có không biết bao nhiêu lần bị cướp bóng ngay trong chân, khi anh còn chưa kịp đặt trụ để cài người, hoặc khi anh đã cố gắng cài nhưng không đủ sức để giữ. Đó là kiểu áp lực mà Falcao chưa bao giờ phải đối mặt, cũng là kiểu áp lực đã “dìm chết” không biết bao nhiêu tiền đạo tên tuổi, mà Shevchenko và Torres chính là những ví dụ gần gũi và sống động nhất tại Chelsea.
Falcao đã có hẳn một năm để trải nghiệm áp lực ấy. Giờ là lúc anh học cách đương đầu. Và để làm được điều đó, anh cần phải sử dụng mùa Hè năm nay một cách tốt nhất có thể...