Barnes đã ghi 22 bàn trong chiến dịch giúp Liverpool đăng quang năm 1990, trong đó nổi bật là cú penalty thành công vào lưới QPR quyết định số phận giải đấu năm đó. Không ngạc nhiên, Barnes được bầu chọn là Cầu thủ xuất sắc nhất năm và ra sân không sót trận nào cho ĐT Anh ở World Cup cùng năm trước khi dính chấn thương ở tứ kết trước Cameroon.
Hậu bối Danny Murphy vô cùng ngưỡng mộ Barnes: "Tôi thường đến xem các trận đấu ở Anfield từ Chester với bố tôi. Người hùng đầu tiên của tôi là Kenny Dalglish với kỹ năng, sự sáng tạo và những cú sút găm bóng vào góc lưới. Nhưng ông cũng là thần tượng của tôi đấy Barnes, nhất là trong lĩnh vực trở thành người hùng và khiến mọi người phải bật khỏi ghế tán thưởng. Tôi có thể hiểu vì sao Peter Beardsley gọi ông là cầu thủ xuất sắc nhất thế giới. Rõ ràng ông là ngọn hải đăng của cả đội năm đó".
Barnes đáp lại với sự khiêm tốn: "Tôi nhận được rất nhiều lời khen ngợi nhưng Liverpool trở thành nhà vô địch vì những người hùng thầm lặng Barry Venison, Ronnie Whelan, Stevie Nicol, Steve McMahon. Peter Beardsley là đồng đội yêu thích của tôi vì ông ấy không bao giờ ích kỷ".
Khi được hỏi về thế hệ Liverpool hiện tại đang đứng trước cơ hội phá bỏ lời nguyền 30 năm, Barnes hài hước: "Khi mọi người yêu cầu tôi phải so sánh thế hệ tôi với đội hình Liverpool hiện tại thì điều đó còn phụ thuộc vào luật chơi như thế nào.
Nếu chúng ta chơi theo luật của thập kỷ 80 với những trọng tài chẳng bao giờ thổi phạt dù bạn ngã xuống, chúng tôi sẽ đánh bại lũ trẻ ít nhất 6 bàn. Nhưng nếu chơi theo luật hiện đại, chúng sẽ đánh bại chúng tôi 6 bàn. Chưa kể, đội của tôi có thể bị đuổi tới 6 người.
Chúng tôi không sáng tạo một bài hát hay điệu nhảy cho chức vô địch năm 1990 nhưng nếu biết rằng chúng tôi không bao giờ vô địch một lần nữa, có lẽ chúng tôi sẽ tận hưởng nó thêm chút ít".
XEM THÊM
Chuyện gì xảy ra với 11 chữ ký kỷ lục của M.U trong kỷ nguyên Premier League?
Chỉ 5 CLB Premier League có khả năng chi mạnh tay trong mùa Hè
Newcastle sẽ có đội hình mạnh như thế nào dưới thời Pochettino?