Chẳng nói đâu xa, ngay ở mùa bóng trước, Liverpool là “vua” để mất điểm trước các đối thủ với lối chơi kiểu như West Ham tối qua. Họ luôn vấp phải vô vàn khó khăn khi phải đối mặt với một hàng thủ số đông và lại biết cách gây sức ép ngược lại nhờ lối chơi một tiền đạo cắm đơn giản. Nhưng mùa giải năm nay, “căn bệnh” tưởng chừng vô phương cứu chữa ấy đã được HLV Brendan Rodgers trị dứt hoàn toàn.
Thắng lợi trước West Ham đã cho thấy Liverpool có đầy đủ dáng vóc của một nhà vô địch. Cho dù là ở một thế trận áp đảo, hủy diệt đối thủ với lối tấn công thần tốc, hay một thế trận khó khăn hơn, kết quả cuối cùng của Lữ đoàn Đỏ vẫn là 3 điểm trọn vẹn. Ở trận đấu tối qua, họ đã khiến người xem không ít lần giật mình, đặc biệt trong hiệp một, nhưng rồi chiến thắng vẫn thuộc về họ, và hoàn toàn chẳng phải là ngẫu nhiên.
Đúng vậy, Liverpool không hề thắng nhờ may mắn, cho dù nếu chỉ thoạt nghe kết quả, 2 pha ghi bàn đều từ chấm phạt đền có vẻ đã nói lên điều ngược lại. Nhưng thực tế rằng chính đội khách mới là những người nên than trách thần may mắn đã không ở bên mình, với 2 cú sút dội xà của Luis Suarez, mà chỉ cần 1 trong 2 cú dứt điểm ấy thành công, tiền đạo người Uruguay hẳn đã có “siêu phẩm” của mùa giải. Và đặc biệt là tình huống san hòa 1-1 của West Ham, khi trọng tài Anthony Taylor từ chối thổi phạt lỗi mười mươi của Andy Carroll với thủ thành Simon Mignolet.
Phải nói rằng, trước một West Ham thi đấu đầy quyết tâm và bố trí hàng phòng ngự chơi thấp với số đông, Rodgers đã có 1 đấu pháp hợp lý. Liverpool với Suarez và Daniel Sturridge thường xuyên di chuyển rộng đã cố gắng tận dụng tối đa những tình huống đánh biên để kéo dãn hàng phòng ngự đối thủ. 2 pha bóng như thế đã mang lại cho họ 2 quả penalty, đều được Steven Gerrard thực hiện thành công. Đó chẳng phải là may mắn hay trùng hợp, bởi nếu trọng tài nghiêm khắc hơn, đội khách thậm chí còn có thể được hưởng tới 3 quả phạt đền.
Rodgers cũng đã rất sáng suốt khi chỉ đạo các học trò thi đấu kiềm chế, bình tĩnh và không quá bung sức. Với trận “đại chiến” cùng Man City ở tuần tới, sẽ là thiếu khôn ngoan nếu quá bùng nổ ở loạt đấu này để rồi... thở dốc trước thầy trò Manuel Pellegrini, đặc biệt là khi với đối thủ ấy, Liverpool đã không còn là đội nắm lợi thế khi không phải đá ở cúp châu Âu (bởi Man City đã không còn tham dự đấu trường nào khác ngoài Premier League). Một thắng lợi vừa phải, chắc chắn (trong hiệp hai, khi Rodgers tung Lucas vào sân) là đủ để họ tiếp tục hướng tới chức vô địch. Đó là màn trình diễn của bản lĩnh, của đẳng cấp tới từ một HLV lớn, tại một CLB lớn, một nhà vô địch tương lai.
Đó chính là sự khác biệt của Liverpool mùa này so với những mùa giải trước đó. Bản lĩnh, đẳng cấp là những thứ chẳng hề tự nhiên có, mà phải tôi luyện qua một quá trình dài. The Kop đã và đang có được nó, nhờ một HLV tài năng, một lứa cầu thủ đồng đều, chất lượng với đầu tàu là hai ngôi sao lớn Suarez và Gerrard. Những điều kiện cần đã có đủ, giờ là lúc người Merseyside tiếp tục mơ mộng. Ngày vinh quang đã gần họ lắm rồi.