Và một đội bóng lớn thì cần biết cách thắng cho dù chơi không hay hơn đối thủ. Điều đó, Liverpool đã làm được tại Villa Park tối qua. Một màn trả thù ngọt ngào cho thất bại 0-1 ở Anfield hồi tháng 9.
VIDEO: Aston Villa 0-2 Liverpool
NỘI DUNG SẼ XUẤT HIỆN TẠI ĐÂY Độ cao sẽ thay đổi tùy theo nội dung đã xuất bản |
Một Liverpool khác…
Trước trận đấu này, Liverpool đang có những dấu hiệu “hồi sinh” với mạch 7 trận liên tiếp bất bại, trong đó họ thắng tới 5. Đáng nói hơn là lối chơi của The Kop. Kiểm soát thế trận tốt hơn, ít để thủng lưới ngớ ngẩn hơn, tạo ra nhiều cơ hội ăn bàn hơn. Điểm hạn chế duy nhất của họ là tận dụng cơ hội, điều có thể thấy rõ qua các trận thua M.U hay trận thắng tối thiểu Sunderland cách đây 1 tuần.
Thế nhưng tối qua tại Villa Park là một Liverpool rất khác. Chơi không hay hơn đối thủ, cầm bóng chỉ nhỉnh hơn một chút (52% so với 48%); lép vế về không chiến (43%-57%); về số lần dứt điểm (12-15). Bù lại, tỉ lệ sút chính xác của đội khách cao hơn hẳn (50%-36%) và quan trọng nhất là kết quả cụ thể, cách biệt 2 bàn không gỡ.
Sự hiệu quả, đó là cái “khác” dễ thấy nhất của The Kop so với những màn trình diễn trước đó của họ, cũng chính là khoảng cách duy nhất giữa họ và M.U ở Old Trafford cách đây hơn 1 tháng. Một cái “khác” nữa, đó là những tiền đạo biết cách ghi bàn. Ở đây là Fabio Borini và Rickie Lambert.
Bạn có còn nhớ lần gần nhất cặp tiền đạo của Liverpool cùng “phát hỏa” trong một trận đấu chính thức (không xem Raheem Sterling là tiền đạo, bởi bản chất anh chỉ đôi lúc chơi như một “số 9 ảo”) ? Chẳng trách được nếu bạn không nhớ, bởi đó là ngày… 22/3/2014, tức là cách đây gần 10 tháng, trận thắng 6-3 trước Cardiff City khi “song sát” Luis Suarez – Daniel Sturridge còn cùng sát cánh.
Sự kém cỏi của các tiền đạo chính là vấn đề lớn nhất của Liverpool kể từ sau khi Suarez ra đi còn Sturridge dính chấn thương dài hạn. Mario Balotelli chưa có bàn thắng nào ở Premier League, Borini thừa quyết tâm nhưng cũng thừa luôn sự… vô duyên, còn Lambert thì giống như tới Anfield chỉ để “dưỡng già”. Đó là lý do mà vài trận gần đây, Rodgers phải bố trí The Kop chơi sơ đồ không tiền đạo.
Vì lẽ đó, việc 2 tiền đạo bị cho là “phế” nhất của đội bóng thành phố cảng cùng lập công trong những cơ hội ít ỏi mà họ có để giúp Liverpool giành trọn 3 điểm là một kịch bản rất khác. Một hàng thủ trong ngày thiếu vắng Kolo Toure và Brad Jones, với chàng thủ môn bị chỉ trích tơi bời Simon Mignolet và "cascadeur" Emre Can mà lại giữ sạch lưới trước những đợt sóng tấn công dồn dập của Villa, lại càng khác lạ hơn.
Hàng thủ Liverpool giữ sạch lưới trước những đợt tấn công dồn dập của Villa
Khủng hoảng là khủng hoảng nào?
Ở Merseyside, niềm vui và hy vọng đang dần thế chỗ cho những chỉ trích, những gương mặt cúi gằm buồn bã mỗi cuối tuần. Những trận thắng đang đưa Liverpool trở lại đúng với tư cách của một CLB lớn, cho dù không nhiều người xem bóng đá còn đánh giá họ như thế.
Nói là tư cách một đội bóng lớn, bởi ai cũng biết, đội bóng lớn là đội bóng biết cách giành chiến thắng dù ở thời điểm khó khăn nhất, biết cách kìm hãm sự thăng hoa của đối thủ, biết cách ghi những bàn thắng quyết định ở thời điểm quyết định. Tất cả những yếu tố đó đang lần lượt bộc lộ ở Liverpool qua những trận đấu với Arsenal, với Burnley và với Villa.
Sau trận thua M.U, người ta nói Liverpool khủng hoảng. Nhưng đó lại không phải ý kiến của phần đông người hâm mộ đội bóng này. Bởi họ nhìn ra những nét tích cực đến từ sơ đồ mới 3 hậu vệ, từ cách chơi khoáng đạt tạo ra vô vàn cơ hội ăn bàn. Và quả thực, trận thua ấy cũng giống như cột mốc đánh dấu một Liverpool đang “hồi sinh” mạnh mẽ.
Nếu chỉ tính riêng kết quả của 6 trận gần nhất, Liverpool của Rodgers (cùng với nhà ĐKVĐ Man City) đang là số một! Bốn trận thắng, 2 trận hòa, 14 trên 18 điểm tối đa. Rõ ràng, phong độ đó không thể là của một đội bóng đang khủng hoảng. Khái niệm ấy, cùng với sơ đồ 4-4-2 kim cương hay cái tên Suarez đang dần lùi sâu vào dĩ vãng.