“Dường như chúng tôi đã đánh mất sự bình tĩnh. Trái tim đã chiến thắng lý trí, và ở đấu trường đỉnh cao thế này, điều đó không giúp ích gì hết. Về mặt tâm lý, các học trò của tôi chưa sẵn sàng, chưa đủ sắc bén để bước vào trận đấu này. Và chúng tôi phải trả giá”…
Đó là những lời thú nhận trong đau đớn của Wenger, nhưng nghe sao thật... quen thuộc, khi mà đây đã là lần thứ không biết bao nhiêu, đội bóng ông hết mực yêu thương đứng trước nguy cơ bị loại sớm tại đấu trường Champions League. Nghiệt ngã thay, những kẻ sắp khiến “Pháo thủ” phải rời cuộc chơi là AS Monaco, đội bóng từng nâng bước Wenger trong nghiệp huấn luyện, đội bóng mà chỉ cách đây 2 năm vẫn còn lóp ngóp ở Ligue 2.
VIDEO: Arsenal 1-3 Monaco
NỘI DUNG SẼ XUẤT HIỆN TẠI ĐÂY Độ cao sẽ thay đổi tùy theo nội dung đã xuất bản |
Bài toán Champions League dường như quá khó giải với “Giáo sư”. Arsenal của ông thiếu quá nhiều. Họ cần một thủ môn khác, một trung vệ khác, một tiền vệ phòng ngự khác và một tiền đạo cắm khác. “Pháo thủ” sẽ không thể lên ngôi tại đấu trường châu Âu với Olivier Giroud dẫn dắt hàng công, với Mikel Arteta làm trái tim tuyến giữa và một Wojciech Szczesny trước khung gỗ.
Nhưng trên tất cả, vấn đề của Arsenal nằm ở chính Wenger. Thành công trong bóng đá hiện đại sẽ không bao giờ đi kèm tình yêu hay sự lãng mạn, với Borussia Dortmund mùa 2012/13, Atletico Madrid mùa 2013/14, hay chính thành tích đáng hổ thẹn của "Giáo sư" tại vòng knock-out Champions League là những gương tày liếp. Thành công sẽ chỉ tới với một gã thực dụng đến tàn nhẫn như Jose Mourinho của FC Porto 2003/04, hoặc những “đại gia” chịu chơi trên TTCN, như Real, Barca hay Bayern Munich.
Tâm hồn yêu bóng đá, yêu nghệ thuật và giàu tình cảm là những điểm đáng quý ở con người “Giáo sư”. Nhưng chính những điều đó lại đang làm hại Arsenal. Hiểu được vấn đề, Wenger đã cố gắng thay đổi. Bằng chứng là trận đấu đầy thực dụng trước Man City, một lối chơi phòng ngự phản công hoàn hảo đến từng chi tiết. Nhưng đó vẫn chỉ là khoảnh khắc. Một đội bóng tấn công với một HLV vốn chỉ biết tới bóng đá đẹp như Wenger sẽ chẳng bao giờ trở thành George Graham hay Mourinho thứ hai.
Chính tình yêu đã giữ Wenger ở lại Arsenal lâu đến như thế, nhưng ngược lại, tình yêu ấy đang ngăn cản Arsenal vươn tới những đỉnh cao mới. Wenger đã không thể trở nên tàn nhẫn, thiết nghĩ, đã đến lúc đội bóng Bắc London quay sang “tàn nhẫn” với ông, nếu không muốn “Pháo thủ” mãi chỉ yên vị với cuộc đua top 4 và đóng vai trò kẻ thách thức thấp cổ bé họng tại Champions League.