Quan hệ giữa họ không chỉ là HLV- cầu thủ thông thường. Keane thực sự là tai mắt của Fergie trong phòng thay đồ, trên sân tập và ở mọi trận đấu, dù lớn hay nhỏ. Anh xứng đáng có trong top 10 này, khi chúng ta chỉ nói về bóng đá.
10) BRYAN ROBSON (1981-1994)
Robson không có nhiều danh hiệu trong thời kỳ ở Man United, thành công đến quá muộn với anh. Nhưng anh là tấm gương cho thế hệ 1992, với Nicky Butt và Ryan Giggs đặc biệt chịu nhiều ảnh hưởng từ người đội trưởng này. Ferguson cũng luôn coi “Robbo” là một trong những cầu thủ lớn nhất của Old Trafford. Những cầu thủ ham rượu đã bị thanh lý ở Man United, Norman Whiteside và Paul McGrath là 2 ví dụ, nhưng Robson là một ngoại lệ, vì anh quá giỏi trên sân bóng. Anh cũng là đội trưởng Man United đầu tiên biết mùi vô địch dưới thời Ferguson và đã chơi xuất sắc ở trận chung kết Cúp FA gặp Crystal Palace cũng như chung kết Cúp C2 với Barcelona mùa sau đó.
9) GARY NEVILLE (1992-2011)
Anh là đại diện cho những người Manchester ở Manchester United, một CĐV áo đỏ nhiệt thành từ thơ ấu lớn lên tại Bury, Greater Manchester, cách Old Trafford hơn 10 cây số và là mẫu mực cho mọi cầu thủ ở đó trong thời kỳ của anh. Ngay cả khi Neville chính thức trở thành đội trưởng, anh cũng đã là một thủ lĩnh trong phòng thay đồ và nhiều hoạt động khác của đội bóng. Sự nghiệp trên sân, tất nhiên, mới là điều khiến Gary nổi bật nhất. Anh là người thể hiện yêu cầu của Ferguson, rằng mọi cầu thủ phải chơi cho hết tiềm năng của mình. Neville cũng là hậu vệ người Anh giành được nhiều danh hiệu ở cấp CLB nhất trong lịch sử.
8) PETER SCHMEICHEL (1991-1999)
Peter Schmeichel có lẽ là thủ môn xuất sắc nhất thế giới trong thời gian anh chơi bóng ở Old Trafford. Thủ thành vĩ đại người Đan Mạch cũng là một đội trưởng không chính thức và là người khiến Man United khó đánh bại đến thế ở thời hoàng kim của Ferguson. Những màn trình diễn của anh ở mùa 1995-96 đã đi vào lịch sử Man United, nhất là trong trận “chung kết mùa bóng” ở Newcastle khi anh trổ tài cứu thua hết lần này tới lần khác trước khi Eric Cantona ghi bàn ấn định chiến thắng. Và không có nhiều cầu thủ rời Man United sau một chức vô địch Champions League như anh, hồi năm 1999.
7) WAYNE ROONEY (2004-nay)
Một trong những cầu thủ giỏi nhất của Ferguson, dù quan hệ giữa họ gặp trục trặc vào giai đoạn cuối. Rooney vẫn xứng đáng với sự tôn trọng cao nhất và anh đang có cơ hội phá kỷ lục ghi bàn mọi thời ở Man United, chắc chắn là với sự đóng góp không nhỏ của Ferguson. Kể từ khi anh ra mắt Old Trafford với một hat-trick vào lưới Fenerbahce trong trận đầu tiên năm 18 tuổi, Rooney đã là một trụ cột không thể tranh cãi. Mùa giải sau khi chia tay Cristiano Ronaldo, anh chắc chắn là cầu thủ xuất sắc nhất của Man United. Nếu Rooney không dính một chấn thương ngón chân ở trận gặp Bayern Munich mùa xuân năm 2010 vì trở lại quá vội vã, không ai biết anh còn có thể đạt được những gì.
6) DAVID BECKHAM (1992-2003)
Khi Ed Woodward ký đủ thứ hợp đồng tài trợ trên toàn cầu, từ nhà sản xuất xe tới đối tác mì gói, ông phải nói lời cảm ơn Beckham. Danh tiếng toàn cầu của anh đã giúp Man United trở thành CLB lớn nhất hành tinh. Ở mỗi châu lục, Beckham đều trở thành người Anh nổi tiếng nhất kể từ thời của The Beatles và Man United chắc chắn hưởng lợi từ điều đó. Nhưng không chỉ là một người nổi tiếng, Beckham còn là một cầu giỏi và rất chuyên nghiệp, người đóng góp lớn vào cú ăn ba huyền thoại năm 1999. Bàn thắng từ giữa sân của anh vào lưới Wimbledon năm 1996 là một dấu ấn cá nhân không thể nào quên với Man United. Beckham sau này còn trở thành một galactico ở Real Madrid, Mỹ và Italia.
5) ROY KEANE (1993-2005)
Ngay cả các đồng đội cũng thấy sợ anh, nên bạn có thể hiểu được là mọi đối thủ đều ngán ngại Keane, và Ferguson rất thích điều đó. Sở dĩ họ ghét nhau tới như vậy có lẽ vì cả hai quá giống nhau, đều khát khao chiến thắng, đòi hỏi tới tận những nỗ lực cuối cùng và không ngần ngại chửi bới trọng tài. Ferguson luôn tin tưởng Keane tuyệt đối trong những năm tháng họ ở đỉnh cao. Màn trình diễn của anh ở trận bán kết Champions League 1999 gặp Juventus là định nghĩa về phong cách và cá tính của anh.
4) PAUL SCHOLES (1993-2011, 2012-2013)
Trong một thời gian dài, Scholes là cầu thủ giỏi nhất của Man United, dù anh là một người khá trầm lặng và hiếm khi xuất hiện trên báo chí. Từ Ian Wright tới Sir Bobby Charlton, quá nhiều những vĩ nhân bóng đá nói Scholes là người giỏi nhất mà họ từng thấy trên sân bóng. Man United luôn là một đội bóng chơi tấn công khi Scholes có mặt trên sân. Anh có lẽ là kiểu cầu thủ mà nửa thế kỷ mới xuất hiện một lần. Tới tận bây giờ, Man United vẫn chưa thể tìm ra người thay thế anh.
3) CRISTIANO RONALDO (2003-2009)
Ferguson luôn nói để chơi ở Manchester United, bạn phải là người giỏi nhất. Tuy nhiên, chỉ duy nhất 1 cầu thủ Man United dưới thời ông được công nhận chính thức là người giỏi nhất: Ronaldo với Quả bóng vàng năm 2008 mà anh hoàn toàn xứng đáng. Giờ nhớ lại thì thấy buồn cười, nhưng năm 2003, khi mới chuyển tới Old Trafford, Ronaldo được coi là quá cảnh vẻ, non nớt và yếu đuối để mặc chiếc áo số 7 huyền thoại mà Beckham bỏ lại năm 2003. Siêu sao người BĐN đã nhanh chóng chứng minh mọi định kiến ban đầu về anh là hoàn toàn sai. Ronaldo một tay hủy diệt Millwall ở chung kết Cúp FA 2004, cho tới giờ là lần gần nhất Man United giành danh hiệu này, và 4 năm sau đó ghi 42 bàn trong đội hình có lẽ là hay nhất của Ferguson, giành cú đúp Premier League và Champions League.
2) ERIC CANTONA (1992-1997)
Man United sẽ không thể nào thống trị nước Anh và vươn xa như thế ở châu Âu nếu không có King Eric. Hợp đồng đưa tiền đạo người Pháp về từ Leeds năm 1992 là 1 triệu bảng chi tiêu khôn ngoan nhất trong cuộc đời Ferguson, và trong lịch sử Man United. Ngay cả nếu phải trả gấp 30 lần số đó, thì đó vẫn là chữ ký rẻ nhất và thành công nhất trong lịch sử đội bóng, điều đó nói lên tài năng của Cantona. Anh mang tới sự tự tin mà Man United đã thiếu để thách thức ngôi số 1. Anh đảm bảo với mọi người rằng biệt danh của Old Trafford, “Nhà hát của những giấc mơ”, không chỉ là gọi chơi cho vui. Với cổ áo dựng đứng, Cantona hành xử và chơi bóng như một thủ lãnh. Những cầu thủ trẻ choáng ngợp và muốn được như anh, để rồi Man United sau này bước lên tột đỉnh vinh quang. Ảnh hưởng của Cantona rõ nhất ở mùa 1995-96, khi anh trở lại từ án treo giò và gần như một tay đưa Man United tới cú đúp Premier League và Cúp FA.
1) RYAN GIGGS (1990-2014)
Keane từng loại Giggs khỏi đội hình Man United xuất sắc nhất mọi thời của anh, nói rằng một sự nghiệp hiển hách chưa chắc đã thuộc về một cầu thủ lớn. Hầu hết các CĐV áo đỏ sẽ coi đó là sự cay cú vô lý vì Giggs đã giành 34 danh hiệu dưới thời Ferguson và đá chính trong suốt hơn 20 mùa bóng tại Old Trafford. Giggs mới 13 tuổi khi Ferguson thuyết phục anh tới Man United. 27 năm sau, khi Ferguson đã ra đi, Giggs vẫn có tên trong danh sách đăng ký chính thức ở đội 1. Thống kê cho thấy Giggs có nhiều làn khoác áo Man United nhất (963), giành nhiều chức vô địch Anh nhất (13) và là cầu thủ duy nhất đá cả 2 trận chung kết Champions League mà Ferguson chiến thắng: các năm 1999 và 2008.