Thời kì hoàng kim gần đây nhất của M.U có ghi dấu ấn đậm nét của siêu sao người Bồ. Từ chỗ bị nghi ngờ không đủ khả năng thi đấu tại Premier League do thể hình mỏng cơm và kĩ thuật lắt nhắt, Ronaldo đã từng bước khẳng định mình để trở thành cầu thủ số 1 thế giới khi mới 23 tuổi. Cùng với đó là vô vàn những danh hiệu cao quý mà anh đạt được cùng "Quỷ đỏ" đã trở thành những kí ức không thể nào quên với NHM đội bóng thành Manchester.
CR7 thực sự trở thành người kế tục xứng đáng cho những George Best hay Eric Cantona trong quá khứ cả về mặt tài năng lẫn tầm ảnh hưởng. Những tưởng Ronaldo sẽ tiếp tục gắn bó và xây dựng một tượng đài đích thực tại Old Trafford thì vào hè năm 2009, anh đã nghe theo tiếng gọi của sự hào nhoáng và danh vọng để gia nhập Real Madrid, đội bóng có những tố chất có lẽ là phù hợp với cá tính của anh nhất.
Không ai có thể nói rằng Ronaldo đã thất bại tại Real dù rằng thành công đến với anh cũng không hề dễ dàng. Dưới cái bóng của Lionel Messi và đế chế đang vô cùng hùng mạnh lúc đó là Barcelona, anh đã phải rất nỗ lực, trui rèn qua năm tháng để vươn tới đỉnh vinh quang. Danh vọng chỉ thực sự đến với Ronaldo và Real trong khoảng 2 năm trở lại đây mà đỉnh cao là La Decima mùa giải trước. Nhưng có vẻ số phận luôn thử thách Ronaldo.
Khi bước sang năm 2015, phong độ của anh lại tụt dốc thê thảm và bị la ó không ngớt trên các khán đài. Không phải là không có cơ sở để Ronaldo quay lại Old Trafford khi mà tại thành Madrid, mọi thứ dường như không còn ủng hộ anh nữa. Chưa kể rất nhiều lần Ronaldo bày tỏ tình cảm biết ơn và mong ước một ngày nào đó anh sẽ lại được cống hiến trong màu áo đỏ kiêu hãnh. Nhưng...
... Old Trafford không đơn thuần là một sân vận động. Đối với những fan hâm mộ của M.U, nơi đó thực sự là một thánh đường, là linh hồn và là những gì thiêng liêng nhất trong cuộc đời họ. Đó không phải là cái tên có thể dễ dàng đem ra để đùa cợt. Nhưng Ronaldo đã làm vậy. Anh đã nhiều lần bày tỏ tình cảm với M.U nhưng trùng hợp thay đó cũng là lúc anh tuyên bố mình buồn tại Real. Và chỉ 2 tuần sau, khi được biến thành cầu thủ hưởng lương cao nhất thế giới, không ai còn nghe thấy anh nhắc đến tình cảm sâu đậm và khát khao trở lại nước Anh nữa.
Hẳn chưa ai quên giai đoạn mà Ronaldo rục rịch rời Old Trafford để cập bến thành Madrid hoa lệ, anh đã có lời phát biểu mang đầy tính giận dỗi: "Ở M.U, tôi bị đối xử như một nô lệ". Đó thực sự là nhát dao cứa thẳng vào trái tim của hàng triệu Manucian khi đó. Người mà họ từng rất tôn sùng nay lại làm mọi cách để thoát khỏi đội bóng tạo dựng nên tên tuổi của mình, dù cho đó là cách tàn nhẫn nhất.
Trong 6 năm trời tại M.U, chưa một lần nào người ta thấy Ronaldo hôn lên logo câu lạc bộ. Nhưng ngay trong buổi ra mắt sân Bernabeu, anh đã hôn lên logo Real một cách rất tự nhiên và chân thành. Tất nhiên mỗi người có một cách bày tỏ tình cảm khác nhau với câu lạc bộ mình thi đấu nhưng hẳn là các Manucian sẽ cảm thấy chạnh lòng khi nhớ đến chi tiết này.
Một hành động nhỏ thôi nhưng cũng đủ để khiến những Cantona, Gary Neville trong quá khứ hay Wayne Rooney của hiện tại thực sự thể hiện được niềm vinh dự lớn lao khi được khoác lên mình màu áo đỏ đầy kiêu hãnh. Đó cũng là một phần lí do vì sao anh có thể ngang bằng, thậm chí vượt qua Best, Cantona về mặt tài năng nhưng lại không bao giờ đem lại cảm giác anh thực sự là một "Quỷ đỏ" như hai tiền bối kia. Và có lẽ anh cũng chưa bao giờ là một Quỷ Đỏ cả.
Những kí ức đẹp luôn khiến người ta mơ tưởng nó sẽ xảy ra một lần nữa. M.U thời Ronaldo cũng vậy. Vẫn luôn có những người muốn thấy được màn tái hợp vĩ đại này. Nhưng không ai có thể chống lại thời gian. M.U có thể vẫn vậy, đầy đam mê và nhiệt huyết, nhưng Ronaldo thì đã già thêm 6 tuổi.
Đó là quãng thời gian không dài với một đời nhưng lại là gần trọn thời đỉnh cao của một cầu thủ. Ronaldo đã 30 tuổi, đã bắt đầu bước sang sườn dốc bên kia của sự nghiệp. Người ta đã lầm khi nghĩ rằng Ronaldo còn rất sung sức bởi chưa thấy anh hụt hơi, nhưng chính lối chơi dựa nhiều vào tốc độ và sức mạnh sẽ khiến Ronaldo tuột dốc nhanh hơn rất nhiều so với Messi, người chơi bóng chủ yếu dựa vào kĩ thuật cá nhân thiên bẩm.
Ai dám chắc khi trở lại một môi trường đầy khốc liệt như Premier League, vẫn sẽ còn đó một Ronaldo tốc độ như một chiếc F1 khi mà ngay tại La Liga hiện nay, CR7 cũng đã không còn đủ sức đua tốc độ mà chủ yếu chơi bóng bằng khả năng chọn vị trí. Những quả sút phạt mang thương hiệu đặc trưng của anh cũng đã bị mai một đi rất nhiều khi gần 1 năm qua anh chưa thể thực hiện thành công 1 pha sút phạt nào trong tổng số 51 lần được giao nhiệm vụ.
Chính Ronaldo thời kì rời M.U cũng có thể coi là chuẩn xác vì nếu vẫn tiếp tục thi đấu tại Premier League, không đời nào anh có thể duy trì phong độ huỷ diệt như tại La Liga, giải đấu có thể coi là nhàn hạ hơn rất nhiếu so với hạng đấu cao nhất xứ sở sương mù.
Sẽ ra sao khi người hâm mộ tại Old Trafford phải chứng kiến đứa con cưng một thời chỉ còn là cái bóng của chính mình với những bước chạy vật vờ của một kẻ đã hết thời? Ronaldo trở về có thể giúp M.U kinh doanh tốt hơn hẳn do thương hiệu nổi đình đám CR7, nhưng đánh đổi lại sẽ là một cái giá quá đắt khi mà kí ức đã bị phai mờ và thế vào đó là một hình ảnh hiện tại khiến người ta phải thốt lên: "Giá như...".
Điều quan trọng hơn cả, M.U là một câu lạc bộ danh giá, là nơi cầu thủ đến để tìm kiếm vinh quang chứ không phải là nơi để dưỡng già. Đã bao lâu rồi kể từ lần cuối bạn thấy M.U kí hợp đồng với một ngôi sao tấn công đã qua tuổi 30? Vậy có lí do gì để mà phải đánh đổi danh tiếng của đội bóng chỉ để giúp Ronaldo thoả nguyện dưỡng già mà không phải sang tận nước Mỹ xa xôi.
Hãy để quá khứ ngủ yên. Đã ra đi thì đừng quay trở lại. Cảm ơn anh vì tất cả, Ronaldo!