Nhật Bản là đội bóng lớn của châu Á. Không dễ cho bất cứ đội bóng nào có thể hạ được đối thủ này. Trong lịch sử đối đầu, ĐT Việt Nam cũng từng gặp Nhật Bản 2 lần. Lần gần nhất là trận giao hữu vào tháng 7/2011 tại Kobe và phần thua 0-1 nghiêng về ĐT Việt Nam.
Trận đấu chính thức duy nhất giữa hai đội là ở vòng bảng Asian Cup 2007. Khi ấy, ĐT Việt Nam được chơi trên sân nhà nhưng nhận thất bại trước đội bóng xứ Phù tang với tỷ số 1-4.
Ở trận đấu ấy, pha đá phản lưới của Suzuki giúp cho đoàn quân của ông Alfred Riedl vươn lên dẫn điểm ngay phút thứ 8. Nhưng với đẳng cấp vượt trội, Nhật Bản đã ngược dòng bằng 4 bàn thắng để giành chiến thắng chung cuộc 4-1, qua đó kết thúc vòng bảng với vị trí dẫn đầu khi có 7 điểm.
Những con số ấy ít nhiều cho thấy sự chênh lệch về trình độ giữa Nhật Bản và Việt Nam. Nhưng đó là tiếng vọng của quá khứ khi vào thời điểm ấy, các cầu thủ Việt Nam không được đánh giá cao, nhất là về mặt thể lực. Một khi thể lực không đảm bảo để đá đủ 90 phút thì sẽ dẫn đến “lực bất tòng tâm”, nên một trận thua đậm như trên cũng là dễ hiểu.
Hẳn nhiên sau 12 năm, trình độ giữa Nhật Bản và ĐT Việt Nam vẫn còn là một khoảng cách khá lớn. Nhưng so với cách đây hơn 1 thập kỷ, ĐT Việt Nam đã có một bước tiến dài trên mọi phương diện.
Nền tảng thể lực không còn là mối lo hàng đầu khi đoàn quân của ông Park Hang Seo đã đảm bảo đủ sức để chơi tốt trước các đối thủ mạnh. Những màn trình diễn ấn tượng trước Iran, Iraq là minh chứng. Thuyết phục nhất là dù phải gồng sức để chiến đấu với các ông lớn trước đó nhưng ĐT Việt Nam thậm chí còn cho thấy thể lực dẻo dai hơn so với Jordan dù phải cày ải đến 120 phút.
Không chỉ thể lực, trình độ chuyên môn cũng đã được nâng lên rõ rệt. Nói một cách khác, ĐT Việt Nam đã có một đẳng cấp mới, so với chính mình. Hẳn nhiên khó sánh với đội bóng hàng đầu châu lục như Nhật Bản nhưng so với 12 năm trước, Công Phượng và đồng đội ở thời điểm hiện tại đã ở một tầm cao hơn hẳn lớp đàn anh.
Tính tổ chức, kỷ luật trong đội hình, tuân thủ đấu pháp… đã tốt hơn hẳn. Tinh thần cũng là một ưu điểm khác của ĐT Việt Nam. Đoàn quân của ông Park Hang Seo không chỉ có sự quyết tâm mà còn cả sự “lì đòn”, tự tin dám triển khai ý đồ chơi, chứ không còn run sợ.
Với những nét tích cực ấy về chuyên môn lẫn tinh thần cùng với sự hưng phấn cao, ĐT Việt Nam được kỳ vọng sẽ tạo nên một trận cầu nảy lửa trước Nhật Bản. Hơn hết, NHM đang trông ngóng, thầy trò ông Park Hang Seo sẽ lật đổ được “ông kẹ” này để tiến vào bán kết.