Mới đây tôi có dịp chứng kiến các CĐV xứ nghệ đã nhuộm vàng khán đài sân Bình Dương. Người xứ Nghệ có rất nhiều điều để tự hào về quê hương mình, trong đó, có bóng đá. Và, trên sân Bình Dương hôm ấy, người ta không chỉ tự hào vì người đông, mà còn cảm thấy dâng trào hạnh phúc vì các cầu thủ trẻ đã đủ lớn để khoác lên mình những tấm áo rộng.
Tôi thấy mình hạnh phúc, bởi những cầu thủ trẻ SLNA đang khiến nhiều người say lòng ấy đã từng trưởng thành từ sân chơi U17. Và tôi cũng tin, những thế hệ đàn em của các ngôi sao SLNA, những người hôm nay sẽ đá trận bán kết U17 QG cũng tìm lấy cho mình động lực để thăng hoa. Họ hiểu rằng, chỉ có một con đường để trở thành ngôi sao sân cỏ là trui rèn và toả sáng ở các sân chơi trẻ.
U17 Viettel ăn mừng
Vinh quang không tự đến. Vinh quang chỉ có được khi có được sự định hướng từ cấp quản lý, sự nỗ lực, ý chí vượt khó của người trong cuộc. Một năm trước, tôi nhận được lời hứa sẽ cháy hết mình của các cầu thủ U17 Viettel. Sở dĩ tôi nhớ đến lời hứa đó là bởi, thời điểm ấy, Viettel tưởng chừng sẽ kết thúc sứ mệnh lịch sử của mình và sau giải đấu, các cầu thủ sẽ được ai nấy đi. Tuy nhiên, Viettel nhờ quyết sách sáng suốt của lãnh đạo tập đoàn Viettel đã tiếp tục được tồn tại để mùa giải này, những anh lính trẻ đã hơn một lần được ăn mừng theo phong cách nhà binh và trở thành ứng viên vô địch.
Trước trận bán kết, nhiều người muốn đội bóng trẻ thuộc lò Viettel sẽ chứng tỏ được đẳng cấp của mình. Niềm tin ấy cũng được dành cho PVF, hay hiện tượng Quảng Ngãi. Nhưng, với những người yêu bóng đá nói chung thì mưu cầu lớn nhất chính là những trải nghiệm của các cầu thủ trẻ thông qua sân chơi này. Họ muốn, trong một ngày không xa sẽ nhìn thấy những ngôi sao sáng đã từng thi đấu ở sân chơi U17.