Suốt mùa Hè ấy, M.U dốc sức chiêu mộ chân sút số 1 của Premier League lúc bấy giờ là Alan Shearer. Nhưng rốt cục Shearer đã từ chối United để sang Newcastle với giá kỷ lục thế giới thời bấy giờ là 15 triệu bảng.
Sir Alex kích hoạt “phương án B”: mua Solskjaer với giá chỉ bằng 1/10 của Shearer. Trong buổi lễ ra mắt các tân binh, Solskjaer bẽn lẽn đứng giữa những tên tuổi Ronny Johnsen, Jordi Cruyff, Raimond van der Gouw và Karel Poborsky. Khi đến lượt chân sút người Na Uy trả lời báo chí, họ toàn đặt những câu hỏi đại loại như “tên anh phát âm thế nào” hay “Molde là ở đâu vậy”.
Các phóng viên có mặt hôm ấy đâu ngờ rằng hôm ấy họ đặt câu hỏi cho một huyền thoại của M.U sau này, một “huyền thoại trên ghế dự bị”. Pha ghi bàn của Solskjaer trong trận chung kết Champions League 1999 hiển nhiên quá quan trọng bởi nó là chặng quan trọng nhất trong hành trình ăn 3 lịch sử.
Nhưng những đóng góp bền bỉ của Solskjaer trong suốt một thập kỷ chơi cho M.U càng to lớn và đáng ghi nhận hơn. Là một ngôi sao được săn đón, Solskjaer vẫn chấp nhận làm “công dân hạng 2” tại M.U, có lúc anh phải đá như một tiền vệ phải hay một hộ công, những vị trí không phải sở trường.
Trong lịch sử có lẽ chả có tiền đạo nào đạt đến trạng thái “dự bị kinh niên” như Solskjaer. Thuở vừa đến, anh dự bị cho cặp Andy Cole - Eric Cantona. Tiếp đến là dự bị cho cặp Dwight Yorke - Andy Cole. Khi Cole và Yorke cùng rời M.U, Solskjaer ngỡ như sẽ đá cặp tiền đạo với Ruud van Nistelrooy. Nào ngờ Sir Alex chuyển đội hình thành 4-5-1 với Paul Scholes hộ công cho trung phong duy nhất Van Nistelrooy.
Sir Alex rất hay mua tiền đạo, ngôi sao như Wayne Rooney hay thấp hơn một chút là Alan Smith, Louis Saha. Nhưng lúc nào Solskjaer cũng là... dự bị. Tất nhiên ông dư sức kiếm được cho mình một CLB mới. Nhưng vấn đề nằm ở chỗ khác. Solskjaer dự bị là vì... thích. Chính ông đã yêu cầu Ferguson cứ cho mình ngồi dự bị trước rồi lựa thời cơ cho vào sân sau.
Solskjaer nói: “Tôi phải có thời gian suy nghĩ trước khi vào sân. Tôi quan sát trận đấu xem mình có thể phát huy hiệu quả tốt nhất theo cách nào. Tôi không phân tích tiền đạo của đối phương. Thierry Henry có thể làm bất kỳ việc gì anh ấy thích, đấy là chuyện của Jaap Stam. Vậy tôi nhìn gì? Tôi quan sát hàng thủ của họ, vị trí và khoảng cách giữa các trung vệ và hậu vệ cánh. Tôi cố nhìn ra điểm yếu nhất trong hệ thống ấy và khai thác khi vào sân”.
Tất nhiên không phải ai cũng có thể làm được như Solskjaer. Javier Hernandez và Carlos Tevez cũng từng được xem là những “siêu dự bị”, nhưng không bao giờ họ hài lòng với việc chỉ được vào sân trong hiệp 2. Yêu thích việc ngồi dự bị có lẽ chỉ có một mình Solskjaer mà thôi.