Tuy nhiên, người ta vẫn hay bàn về phong độ nhất thời. Và NHM Liverpool do vậy cứ phải mong ước về sự ổn định phong độ của những Johnson, Herderson, Sturridge. Bàn về đẳng cấp vĩnh cửu, ngôi sao kỳ cựu Steven Gerrard vẫn đang tỏ ra bền bỉ ở tuổi 33.
Thật ra, ảnh hưởng quan trọng của Gerrard đối với Liverpool (và ở đây, chúng ta phải hiểu đấy là ảnh hưởng theo chiều hướng có lợi) là điều không mới. Nét mới ở đây: anh luôn sẵn sàng tiếp nhận cái mới, theo yêu cầu chuyên môn của HLV Rodgers. Không phải mọi sự điều chỉnh đều nhanh chóng thành công. Có những lúc, Gerrard tỏ ra khó chịu khi phải khép mình vào cách chơi mới.
Nhưng đấy lại là chi tiết đáng khâm phục nơi Gerrard. Đã hơn chục năm trôi qua kể từ khi Gerrard khẳng định tư thế “ông chủ” tại sân Anfield. Anh có một địa vị “bất khả xâm phạm” trong khi các HLV như Rodgers bất quá đều chỉ “đến và đi” như một quy luật thông thường. Không dễ có một tượng đài luôn sẵn sàng khép mình vào kỷ luật đấu pháp, sẵn sàng thay đổi theo yêu cầu của HLV như Gerrard.
Các cầu thủ xung quanh đều phải nhìn vào Gerrard, và chiến thuật của HLV Rodgers thường được tuân thủ tuyệt đối là vì vậy. Xin nhắc lại: không hẳn mọi chuyện đều luôn thành công. Chẳng hạn như việc thay đổi xoành xoạch giữa cách phòng thủ kèm người và phòng thủ khu vực mỗi khi Liverpool đương đầu với các tình huống cố định. Rodgers vẫn cứ loay hoay, và các cầu thủ vẫn cứ chấp nhận, không ai phàn nàn.
Gerrard “mới” ở chỗ ấy. Còn về chuyên môn, anh vẫn luôn là một ngôi sao, dẫn đầu về số đường chuyền thành bàn cho Liverpool, tổ chức tấn công một cách ổn định và luôn để lại dấu ấn rõ rệt khi rời sân.