Những khu ổ chuột, những xóm tồi tàn, đấy là nơi bọn trẻ chỉ có 2 sự lựa chọn: cố đá bóng thật hay trên đường và mơ ngày đổi đời, 2 là tiếp tục nghèo khổ như bố mẹ chúng, tệ hơn nữa là trở thành tội phạm và đi tù.
Ngay từ khi còn bé, bọn trẻ Brazil đã phải đấu tranh với cuộc sống và đấu tranh với nhau, bởi chỉ một đứa trội lên, cơ hội đổi đời của những đứa khác sẽ giảm xuống. Cựu tiền vệ Marcos Senna nói: “Rất khó khăn để cho bọn trẻ đi từ sân đất lên sân cỏ vì có rất nhiều đứa cùng chung mục tiêu như vậy. Bọn tôi không có tiền để mua giày, một số đứa còn không đủ tiền mua bóng. Vì thế, nếu đã được một CLB chú ý và đào tạo, đứa trẻ ấy sẽ có khả năng thành công cao hơn.
Chúng đã chịu đựng nhiều, nên học hỏi nhanh hơn. Khi tôi trở thành cầu thủ chuyên nghiệp, tôi đã có sự chuẩn bị rất tốt cho mọi tình huống và chạm trên sân, tất cả là nhờ những trải nghiệm trên đường”.
Ronaldinho là một trong những ngôi sao trưởng thành từ bóng đá hè phố
Ronaldinho là một trong những ngôi sao trưởng thành từ bóng đá hè phố
Thiên tài bóng đá đường phố Romario, người sau này sẽ trở thành một ông nghị, nhớ lại: “Tôi đã học rất tệ vì cứ mải chơi bóng trên đường. Vì thế, bố tôi ra một đề nghị: nếu tôi học giỏi hơn thì ông sẽ lập cả một đội bóng, quy hoạch sân tập cho chúng tôi chơi bóng. Khi ấy tôi mới 9 tuổi và lập tức lao vào học hành. Nhờ đội bóng địa phương của ông cụ, tôi đã được tuyển trạch viên chú ý và chọn vào đội bóng địa phương Olaria”.
Đường phố cũng mang đến cho bóng đá thế giới những Pele, Garrincha, Ronaldo, Bebeto, Ronaldinho, Luis Fabiano. Ngày nay bóng đá Brazil dần đi vào quy củ, người ta đã ít thấy dần dấu ấn đường phố trên đội tuyển Vàng Xanh. Có chăng cũng chỉ lẻ loi một mình Neymar.