Đấy là ngày 13/4/2014, chúng tôi vừa đánh bại Man City 3-2 và mọi người thật sự tin Liverpool có thể giành chức vô địch. Gerrard tập trung chúng tôi lại một vòng tròn, tất cả nắm tay nhau, người như muốn rũ ra vì trận đấu căng thẳng vừa kết thúc. Xung quanh mọi người đang ăn mừng, anh ấy đã nói những câu mà bây giờ khi nghĩ lại, tôi vẫn còn thấy lạnh ở sống lưng.
Đấy không phải là lần đầu tiên lời nói của Gerrard lay động được tôi. Mùa Hè trước đó, tôi suýt nữa đã rời Liverpool nếu không có sự can thiệp của anh ấy.
ÁP LỰC NGÀN CÂN
Trên phương diện cá nhân, 2012/13 là một mùa giải rất tốt, chỉ trừ khoảnh khắc điên rồ trong trận gặp Chelsea (Suarez cắn vào tay của Branislav Ivanovic - ND). Tôi thật sự không biết mình nghĩ gì khi hành động như vậy.
Vì sự cố ấy, tôi đã phải kết thúc mùa giải sớm hơn dự kiến đến 5 vòng. Và tôi nghĩ thời gian ở Anh của mình cũng đã khép lại. Chính trị gia, những người lẽ ra phải lưu tâm đến những chuyện vĩ mô hơn, cũng tham gia vào hàng người chỉ trích tôi. David Cameron bảo tôi đã tạo ra một tấm gương tệ hại. Khi Thủ tướng của một quốc gia đưa ra bình luận về hành vi của bạn, có lẽ đã đến lúc phải rời khỏi đất nước ấy thật.
Tôi cảm thấy mình bị kẹt giữa những lời chỉ trích ấy. Tôi như bị cô lập và muốn ra đi trong mùa Hè 2013 ấy. Có nhiều lý do để dẫn đến sự chán nản này: án treo giò 10 trận, Liverpool không thể giành vé dự Champions League và tôi đã chính thức trở thành kẻ thù số 1 của công chúng. Tôi không thể mang con gái mình ra công viên chơi được nữa. Paparazzi ở mọi nơi và theo tôi đến mọi nẻo. Tôi đâu phải là robot, tôi cũng có cảm xúc và giới hạn chịu đựng của mình.
Tôi mệt mỏi khi thấy tên mình trên mọi tờ báo. Tôi mệt mỏi khi nghe người ta bảo “Suarez thế này, Suarez thế nọ”. Không phải là Thủ tướng Anh thì cũng là HLV của đội này, đội khác. Tôi chỉ muốn cùng Sofi và các con rời khỏi đất nước này, càng nhanh càng tốt.
Tôi biết là mình đã làm điều không phải, nhưng hình phạt đã giáng xuống, lời xin lỗi cũng được đưa ra. Nhưng với mọi người như vậy vẫn là chưa đủ. Tôi cũng 27 tuổi và muốn thử cảm giác chơi bóng cho một đội hàng đầu khác, được góp mặt tại Champions League. Trong hợp đồng của tôi và Liverpool có điều khoản cho phép tôi yêu cầu được ra đi với giá 40 triệu bảng Anh nếu CLB không được dự Champions League.
Mùa Hè 2013, tôi có quyền kích hoạt điều khoản ấy và thông báo cho Pere Guardiola, người đại diện, nguyện vọng của mình. Nhưng mọi chuyện không dễ dàng. Vì Suarez không chỉ vừa cạp tay Ivanovic mà trước đó còn bị tố phân biệt chủng tộc với Patrice Evra. Nhiều CLB muốn có tôi cũng phải kiêng dè mấy phần trước khi quyết định. Tôi nghĩ: “Tại sao không nhìn vào màn trình diễn của tôi nhỉ?”
LỜI KHUYÊN CỦA STEVIE
Có một vài CLB ngỏ ý muốn chiêu mộ tôi, nhưng cuối cùng chỉ có một đề nghị chính thức: Arsenal.
Arsenal thì có vé dự Champions League, nhưng đấy vẫn là một CLB ở Anh. Liệu cuộc chuyển nhượng này có thể chấm dứt địa ngục hiện tại của tôi không? Tôi rất muốn mọi người hiểu cho quyết định ra đi của tôi là để cứu lấy sự yên bình của bản thân và gia đình. Nhưng mọi người chả nghĩ thế, họ chỉ nghĩ Suarez là một cầu thủ tham lam, không có sự trung thành.
Vì chỉ có mỗi phương án Arsenal, tôi buộc phải cân nhắc. Ở London, mọi thứ liệu có tốt đẹp hơn ở đây không. Có thể lắm, vì nhịp sống sôi động ở đó có thể biến Suarez thành một kẻ vô danh. Còn ở đây, xuống đường hay vào siêu thị cũng là một việc vất vả. Luôn có 3 chiếc ô tô của cánh săn ảnh bám theo tôi như hình với bóng.
Tôi đã suy nghĩ nhiều, nhưng rồi tôi đã quyết định ở lại. Nếu sang Arsenal, có lẽ tôi sẽ cảm thấy hối hận. Tôi không biết Liverpool của mùa 2013/14 sẽ thi đấu thế nào khi không có tôi, hay Arsenal sẽ kết thúc ở vị trí thứ mấy khi có tôi. Tôi chỉ biết nếu sang đấy, cách CĐV xem tôi như kẻ thù, như kẻ phản bội sẽ làm tôi đau khổ. Và nỗi ám ảnh ấy có thể theo tôi cả đời.
Và thật may là khi tôi đang phân vân với đề nghị của Arsenal, Steven Gerrard đã xuất hiện. Anh ấy bảo tôi hãy ở lại Liverpool và cam kết đội bóng sẽ giành lại vé dự Champions League ngay mùa tiếp theo. “Nếu phải rời Liverpool, hãy đến một CLB lớn thực sự ở nước ngoài kìa, chứ đừng sang một CLB trong nước mà cậu hãy còn phân vân”, Stevie nói. “Đã đứng trước một quyết định hệ trọng dường ấy, hãy đảm bảo là cậu làm điều mình thực sự muốn”.
Lời nói của Stevie đã thật sự thuyết phục tôi. Bên cạnh đó còn là cách hành xử của CLB. Họ muốn tôi ở lại, họ đứng về phía tôi. Họ cho tôi rõ là đừng nói 40 triệu bảng của Arsenal, dù có một đề nghị lớn hơn từ một CLB lớn hơn, họ cũng quyết giữ tôi ở lại.
Tôi cũng có nhắn tin qua lại với Chủ tịch CLB là Tom Werner. Tôi đã chuẩn bị lên đường sang Mỹ để gặp những ông chủ của CLB, giải thích cho họ hiểu tình thế hiện tại của mình, nhưng họ đã nói với tôi: “Luis, cứ ở lại với Liverpool. Quan điểm của chúng tôi cũng như Brendan hay Ian Ayre (GĐĐH của Liverpool – ND) vậy, anh sẽ tiếp tục đá cho Liverpool. Chúng tôi sẽ không bán anh cho bất kỳ ai”.
Đồng đội chào đón thông tin tôi ở lại Liverpool một cách hào hứng. Có một lần, ông chủ John Henry cho chuyên cơ đưa tôi trở lại Liverpool sau một trận đấu cùng đội tuyển để tôi kịp dự trận derby Merseyside với Everton. Đấy là một việc chưa từng có tiền lệ trong lịch sử. Điều ấy cho thấy họ thật sự quý trọng tôi.
Có lẽ cuối cùng mọi người cũng nhận ra là sau tất cả mọi việc, từ án treo giò, ý định ra đi, những bài phỏng vấn nói thực lòng mình và những vấn đề khác, Suarez vẫn là Suarez, vẫn chơi hết 100% khả năng khi vào sân và vẫn đặt lợi ích tập thể lên hàng đầu. Họ biết một khi đã bước vào sân, tôi sẽ làm mọi cách để thắng trận đấu cho họ.
Tôi là như vậy. Và khi thấy tôi thể hiện tất cả những điều ấy trên sân, các CĐV Liverpool lại yên mến tôi trở lại, như chưa từng có chuyện gì xảy ra, kể cả với những CĐV khó tính nhất. Bàn thắng sẽ chữa lành mọi vết thương trong bóng đá.
Không bao giờ là kẻ phá rối để yêu sách
“Có lần tôi nói với Brendan là mình muốn ra đi, nếu ở lại tôi cũng chả thể toàn tâm cho đội bóng được. Ông ấy đã nói: “Không đâu, tôi biết cậu là ai. Tôi biết cách cậu sống và thi đấu. Cậu vẫn sẽ đá hết sức thôi”.
(Còn nữa)
>> Tự truyện "Vượt qua giới hạn" của Luis Suarez (Kỳ 13)
>> Tự truyện “Vượt qua giới hạn” của Luis Suarez (Kỳ 12)
>> Tự truyện “Vượt qua giới hạn” của Luis Suarez (Kỳ 11)
>> Tự truyện “Vượt qua giới hạn” của Luis Suarez (Kỳ 10)
>> Tự truyện “Vượt qua giới hạn” của Luis Suarez (Kỳ 9)
>> Tự truyện “Vượt qua giới hạn” của Luis Suarez (Kỳ 8)
>> Tự truyện “Vượt qua giới hạn” của Luis Suarez (Kỳ 7)
>> Tự truyện “Vượt qua giới hạn” của Luis Suarez (Kỳ 6)
>> Tự truyện “Vượt qua giới hạn” của Luis Suarez (Kỳ 5)
>> Tự truyện “Vượt qua giới hạn” của Luis Suarez (Kỳ 4)
>> Tự truyện “Vượt qua giới hạn” của Luis Suarez (Kỳ 3)
>> Tự truyện “Vượt qua giới hạn” của Luis Suarez (Kỳ 2)
>> Tự truyện “Vượt qua giới hạn” của Luis Suarez (Kỳ 1)
>> Tự truyện “Vượt qua giới hạn” của Luis Suarez (Kỳ 12)
>> Tự truyện “Vượt qua giới hạn” của Luis Suarez (Kỳ 11)
>> Tự truyện “Vượt qua giới hạn” của Luis Suarez (Kỳ 10)
>> Tự truyện “Vượt qua giới hạn” của Luis Suarez (Kỳ 9)
>> Tự truyện “Vượt qua giới hạn” của Luis Suarez (Kỳ 8)
>> Tự truyện “Vượt qua giới hạn” của Luis Suarez (Kỳ 7)
>> Tự truyện “Vượt qua giới hạn” của Luis Suarez (Kỳ 6)
>> Tự truyện “Vượt qua giới hạn” của Luis Suarez (Kỳ 5)
>> Tự truyện “Vượt qua giới hạn” của Luis Suarez (Kỳ 4)
>> Tự truyện “Vượt qua giới hạn” của Luis Suarez (Kỳ 3)
>> Tự truyện “Vượt qua giới hạn” của Luis Suarez (Kỳ 2)
>> Tự truyện “Vượt qua giới hạn” của Luis Suarez (Kỳ 1)