Xét về tên tuổi, Chelsea hơn hẳn đối thủ. Xét trên lực lượng, Chelsea chỉ phải lăn tăn trước chân sút Diego Costa và thủ thành hiện đang trong biên chế của họ là Thibaut Courtois. Nhưng tại sao Chelsea lại phải chơi một thứ bóng đá tiêu cực của một kẻ hèn nhát như thế? Tất cả xuất phát từ những toan tính của HLV Jose Mourinho.
Giật mình khi nhìn vào đội hình xuất phát mà Người đặc biệt bố trí, ngoài bộ tứ vệ điển hình, ông xếp thêm 4 "gã không phổi" nữa ở hàng tiền vệ là Lampard, Ramires, Mikel và David Luiz. Phía trên chỉ duy nhất một tiền vệ tấn công là Willian và một cầu thủ vô hại mang tên Torres. Với đội hình đó, Chelsea sẽ tấn công ra sao, nếu không muốn nói là không thể.
Các hậu vệ Chelsea luôn chăm sóc Diego Costa một cách nhiệt tình
Trong suốt trận đấu, các hậu vệ của Chelsea, điển hình là Cahill và Terry chỉ thực hiện duy nhất một nhiệm vụ là theo sát từng bước chạy của Diego Costa và quật ngã anh này bất cứ khi nào có thể. Trong khi đó, hàng tiền vệ chủ yếu co cụm ở trước vòng cấm địa để phá bóng giải nguy. Nhiệm vụ kiến tạo, cầm bóng cũng như phát triển lối chơi dường như một thứ xa xỉ bị Mourinho cấm đoán.
Chelsea thành công trong việc vô hiệu hóa được các chân sút bên phía Atletico. Nhưng cái cách Mourinho đạt được mục đích quả là kỳ dị. Mourinho từng sỉ vả West Ham sử dụng sơ đồ của thế kỷ thứ 19 để cầm hòa Chelsea của ông với tỷ số 0-0. Nếu Sam Allardyce theo dõi trận đấu đêm qua, thì chắc hẳn ông sẽ cười tươi lắm.
Chiến thuật của thế kỷ thứ 19 là đây?
Trở lại quá khứ xa hơn nữa, Mourinho cũng từng phê phán Tottenham về lối chơi tử thủ bằng một hình ảnh đã trở nên nổi tiếng: "Chiếc xe bus 2 tầng". Vậy thử hỏi, chiến thuật ông đưa ra ngày hôm qua có khác gì những thứ mà ông từng hết lời miệt thị? Phải chăng sau mỗi lần công kích, chỉ trích đối phương, Mourinho lại học từ đối thủ thêm một chiêu mới?
Đêm qua, các học trò của Mourinho giữ bóng trong chân 33% so với 67% của đối thủ. Một con số tương tự với những gì West Ham đã làm cách đây ít lâu. Nhưng nếu đặt vấn đề lên bàn cân, West Ham quá nhỏ bé so với Chelsea, vậy phải chăng Chelsea so với Atletico Madrid cũng nhỏ bé như vậy? Mourinho so với người đồng nghiệp Diego Simeone cũng đâu đến nỗi nào, thậm chí còn trội rất nhiều ở mức độ nổi tiếng, kinh nghiệp và thành tích.
Những khán giả đến sân đêm qua ắt hẳn đã rất xót tiền khi phải xem một trận đấu quá tẻ nhạt. Điều đọng lại duy nhất có lẽ là sự kém cỏi và nhu nhược của một đội bóng cũng được xếp vào hàng đại gia của thế giới.
Cũng trong hôm qua, một thông tin choán toàn bộ sự quan tâm của giới truyền thông, là sự ra đi của HLV David Moyes. Một sự ra đi được biết trước bởi Moyes sau 10 tháng chỉ mang đến cho Quỷ đỏ một lối chơi hèn kém. Nếu đem so sánh Chelsea của ngày hôm qua với những gì M.U thể hiện trong 2 trận tứ kết trước Bayern Munich thì đâu có khác nhau nhiều, thậm chí còn bạc nhược hơn. Nên nhớ, Chelsea và Mourinho sang chảnh hơn Atletico và Simeone nhiều lắm!
Phát biểu mới nhất của Mourinho cho biết, ông sẽ xin Ban lãnh đạo "buông" trận đấu quyết định với Liverpool vào cuối tuần này để tập trung cho trận lượt về với Atletico Madrid. Điều đó chứng tỏ ông đặt cao Champions League như thế nào, đồng nghĩa với nể sợ Simeone ra sao.
Cầm hòa không bàn thắng trên sân đối phương không phải một lợi thế quá lớn dành cho Chelsea. Liệu khi về Stamford Bridge, Mourinho cùng các học trò có cải thiện được hình ảnh cho xứng tầm với danh tiếng của đội bóng đại gia, cũng như của vị HLV vốn rất thích chê bai chiến thuật của người khác?