Anh quyết tâm giành nốt danh hiệu danh giá nhất cấp CLB này để hoàn thành hành trình tuyệt vời cùng Juventus qua buổi trả lời phỏng vấn tạp chí Champions Matchday và tờ Gazzetta dello Sport...
ĐÃ SẴN SÀNG LẦN THỨ 3 NÂNG CÚP
Chúc mừng Pirlo, anh lại hiện diện trong một trận chung kết Champions League sau 8 năm...
+ Sau 3 năm làm việc cùng với HLV Antonio Conte, chúng tôi có cảm giác mình vẫn còn thiếu một điều gì đó. Nhưng bây giờ thì tất cả đều đã sẵn sàng.
Điều khác biệt giữa mùa giải năm nay và những mùa giải đã qua là gì?
+ Chúng tôi đã trưởng thành lên nhiều sau từng năm và biết rút ra những bài học cho mình. Năm nay chúng tôi đã thật sự trưởng thành, đã thi đấu với niềm tin là mình có thể đạt được một điều gì đó. Bạn thấy đó, chúng tôi đã chơi với Real mà không chịu bất kỳ một sự lép vế nào, cho đến tận những phút cuối cùng.
Nếu giành Cúp, anh sẽ rời Juve chứ?
+ Nếu có thể kết thúc sự nghiệp tại Turin cùng với chức vô địch Champions League, đấy sẽ là một giấc mơ tuyệt vời nhất. Và đã vào đến trận chung kết, bạn không bao giờ muốn là người thất bại. Chúng tôi sẽ lấy Cúp.
Nghĩa là anh đã có ý định giải nghệ rồi?
+ Chưa. Tôi vẫn chưa muốn dừng lại. Tôi vẫn có khát vọng được tập luyện mỗi ngày.
Anh ra mắt đấu trường Champions League lần đầu tiên vào năm 1998 cùng với Inter Milan. Giải đấu này có ý nghĩa thế nào với anh?
+ Được chơi tại Champions League là mơ ước của mọi cầu thủ, vì thế tôi thật may mắn khi không những được góp mặt mà còn có cơ hội 2 lần nâng cao chức vô địch (2003 và 2007, đều với AC Milan - ND). Tôi vẫn luôn biết ơn về Thượng đế đã biệt đãi mình.
Bước vào sân và nghe nhạc nền Champions League mang lại cho anh cảm xúc thế nào?
+ Đấy là một cảm giác có một không hai. Tiếng nhạc nền ấy, bầu không khí ấy mang lại những xúc cảm hoàn toàn khác so với những trận đấu khác. Đấy là lý do tôi vẫn còn muốn tiếp tục thi đấu. Nếu không còn được trải nghiệm cảm giác ấy nữa, ắt tôi sẽ rất buồn.
10 NĂM TUYỆT VỜI CÙNG MILAN
Sau khi rời Inter, anh gia nhập AC Milan, đội bóng mà anh đã chơi suốt 10 năm sau đó, phản ứng của mọi người thế nào khi anh lại chuyển sang kình địch cùng thành phố?
+ Ồ, khi ấy tôi còn quá trẻ và cũng không thật sự chú ý đến điều đó. Thay vào đó, tôi chỉ muốn chứng tỏ cho Inter thấy họ đã sai lầm như thế nào khi để tôi ra đi. Sau đó, tôi đã có 10 năm tuyệt vời cùng Milan, nhưng quả thực là tôi chưa từng giữ thái độ hằn học nào với CLB cũ của mình. Tôi chỉ muốn cống hiến những gì tốt nhất cho Milan mà thôi.
Ngay mùa bóng đầu tiên cùng AC Milan (2002/03), anh đã đoạt chức vô địch Champions League. Hãy kể cho chúng tôi nghe về mùa bóng ấy?
+ Đấy là một mùa bóng phi thường. Chúng tôi phải khởi đầu từ vòng sơ loại và khi ấy Champions League có đến 2 vòng bảng, tức là rất nhiều trận đấu. Milan ngày ấy là một tập thể tuyệt vời với rất nhiều cầu thủ xuất sắc. Ở bán kết và chung kết, đối thủ của chúng tôi đều là những đội bóng đến từ Serie A. Đấy là một tình huống mà có lẽ sẽ không bao giờ lặp lại lần nữa. Những gì diễn ra bên trong các sân vận động, đặc biệt là 2 trận bán kết với Inter, thật sự kích thích bạn. Tôi vẫn còn nhớ cái cảm giác căng thẳng ấy.
2 năm sau đó, trận chung kết 2005 tại Instanbul là một trong những trận chung kết đáng nhớ nhất trong lịch sử, khi Milan của anh đã để thua dù đã dẫn trước 3-0 trong hiệp 1...
+ Chúng tôi đã chơi một hiệp 1 tuyệt hay, có thể nói đấy là thứ bóng đá tuyệt vời nhất trong nhiều năm. Nhưng rồi sau đó, điều lẽ ra không nên xảy ra lại xảy ra. Chúng tôi thật sự không thể nào hiểu nổi, không thể nào lý giải nổi chuyện gì đã xảy ra trong 8 phút điên rồ ấy. Nhưng thứ không thể tin được như thế rốt cục lại xảy ra trong bóng đá. Chúng tôi cứ ngỡ trận đấu đã được định đoạt, để rồi mọi thứ kết thúc theo cái cách chả ai ngờ đến.
Rồi 2 năm sau nữa, lại là một trận chung kết Milan - Liverpool, cảm giác vô địch khi ấy thế nào sau thất bại ở Istanbul?
+ Chúng tôi tràn đầy khát vọng vô địch trong năm ấy. Cảm giác rất tuyệt vời và nhẹ nhõm, vì nó giúp chúng tôi nguôi ngoai phần nào ký ức của 2 năm trước.
TỰ HÀO VÌ TIẾP NỐI THÀNH CÔNG Ở JUVE
Giờ thì hãy nói cho chúng tôi về khoảng thời gian ở Turin...
+ Sau 10 năm, tôi cần một trải nghiệm mới. Juventus là một điểm đến hoàn hảo. Họ vừa kết thúc mùa bóng ở vị trí thứ 7 và đang có khát vọng lớn để trở lại thời đỉnh cao. Chúng tôi đã có 3 năm hết sức tuyệt vời khi liên tục giành Scudetto. Việc sang Juve, tiếp tục con đường thành công khiến tôi thấy tự hào.
Anh đã thi đấu tại đấu trường Champions League trong suốt 17 năm qua. Ắt anh phải rõ một đội bóng cần gì để vô địch?
+ Cần nhiều yếu tố. Trước hết là một đội hình mạnh, sau là phong độ rơi đúng thời điểm và một ít vận may. Đấy là 3 yếu tố cần thiết nhất. Ngoài ra còn phải phụ thuộc vào những gì diễn ra trong mùa bóng ấy nữa. Có rất nhiều trận đấu tại giải vô địch và Cúp quốc gia nên chấn thương có thể xảy đến với bất kỳ ai.
Ở Brescia, anh khởi đầu sự nghiệp với HLV Mircea Lucescu, hiện đang cầm quân cho Shakhtar Donetsk. Anh có nghĩ là ông ấy sẽ thành công rực rỡ trong giai đoạn sau của sự nghiệp?
+ Vâng, tôi tin vì đấy là một HLV tuyệt vời. Ông mang tôi lên đội một ở tuổi 15, ông cho tôi tập luyện với những cầu thủ lớn tuổi hơn, ông dạy tôi rất nhiều thứ. Lucescu là một HLV luôn làm việc với niềm đam mê tột bậc và những ý tưởng tuyệt vời.
Kỹ năng tuyệt vời nhất của anh là tung ra những đường chuyền dài tuyệt vời. Anh đã từng, hoặc vẫn đang thần tượng một ai đó chăng?
+ Tôi học hỏi rất nhiều từ những cầu thủ trong quá khứ. Tôi thật sự thích Baggio, Mancini, Zola... Họ đều chơi ở những vị trí cao hơn tôi. Tôi cũng thích Zidane. Hiện tại thì tôi thích Xavi và Iniesta. Tất cả đều vượt trội bởi kỹ thuật siêu việt của họ.
Anh sẽ chọn ai vào đội bóng 5 người của mình?
+ Buffon, Maldini, Nesta, Pirlo và Ronaldo, Ronaldo của Inter ấy.
Công nhân & nghệ sĩ Ở tuổi 36, Pirlo vẫn chơi bóng bền bỉ, vẫn tung ra những đường chuyền sáng tạo và những quả sút phạt không thể đón đỡ. Nhưng có một sự thật ít ai biết, đó là bên trong con người nghệ sĩ ấy còn có phẩm chất của một chiến binh. Khi bị thay ra trong những phút cuối của trận bán kết lượt về, Pirlo đang là cầu thủ chạy nhiều nhất sân với hơn 9,8 km. Trong trận lượt đi, Pirlo là người chạy nhiều thứ nhì với 11,89 km, chỉ kém một chút so với Arturo Vidal (11,96 km). Trên sân bóng, Pirlo không bao giờ có những pha bức tốc độ hay dốc bóng qua 2, 3 cầu thủ đối phương. Nhưng anh luôn chạy một cách bền bỉ, như một VĐV marathon để giữ mình ở những vị trí tốt nhất có thể nhận bóng hoặc lao lên cắt đường chuyền của một đối thủ. Chính những bước chạy bền bỉ của Pirlo đã góp phần lớn mang Juve trở lại trận chung kết Champions League. Và đấy sẽ là trận chung kết thứ 4 trong sự nghiệp của Pirlo. |