Đội bóng đương kim vô địch Anh đang rất khát một chiến thắng, nhưng cho dù giành kết quả hòa thì cánh cửa đi tiếp cũng chưa hẳn đã đóng lại đối với họ. Điều mà Man City cần lúc này là tạo dựng lòng tin cho chính mình và giới hâm mộ. Với riêng HLV Pellegrini, ông cần một chiến thắng thật thuyết phục để thuyết phục chính mình rằng con đường ông đã chọn cho Man City là hoàn toàn đúng đắn.
Pellegrini đã bị chỉ trích rất nhiều khi Man City trải qua chuỗi 3 trận không thắng (hòa CSKA Moscow ở Champions League, thua West Ham ở Premier league, thua Newcastle ở cúp Liên đoàn). Thắng lợi 1-0 trước Man United ở derby thành Manchester cuối tuần vừa qua đã giúp xoa dịu phần nào “sức nóng” mà thầy trò Pellegrini đã phải chịu đựng thời gian qua. Có muôn vàn lý do được đưa ra, có cả những lời chỉ trích và cả những hiến kế cho HLV Pellegrini. Rõ nhất là bài viết khá dài của cựu hậu vệ Man United - Danny Higginbotham trên tờ Independent, với nội dung là chê lối chơi của Man City quá rườm rà, thiếu tính đột biến và tốc độ…
Higginbotham không vô lý hoàn toàn khi viết như vậy, nhưng lập luận đưa ra không thật sự thuyết phục. Giống câu chuyện “con gà và quả trứng”, nếu cứ tranh cãi thì mãi sẽ không bao giờ tìm được sự đồng thuận. Man City bây giờ cũng giống Barcelona và lối chơi tiqui-taca. Khi CLB xứ Catalan thành công rực rỡ, gặt hái vô số danh hiệu thì chẳng ai chỉ trích tiqui-taca rườm rà, chậm chạp, thậm chí trở thành gánh nặng hoặc kẻ thù như lời trung vệ Gerald Pique hay HLV Pep Guardiola. Lối chơi của Man City vài năm qua mô phỏng của Barca, dù mức độ xảo diệu thấp hơn.
Điều Man City cần lúc này là sự tự tin và lòng quả cảm
Với lối chơi ấy, Man City cũng đã 2 lần vô địch Anh trong 3 năm trở lại đây, chưa kể còn đoạt nốt những danh hiệu còn lại trong bóng đá Anh như FA Cup hay Cúp Liên đoàn. Những con người được họ tuyển chọn chính là nhằm phục vụ cho lối chơi và định hướng có sẵn ấy. Nếu yêu cầu tiền vệ David Silva phải chuyền dài giỏi như một tiền vệ truyền thống của Italia chuyên về phản công, hoặc bảo Sergio Aguero phải luyện thêm cú đánh đầu giỏi như Olivier Bierhoff, thì rõ là nói chỉ để cho nói!
Chẳng ai tài thánh việc gì cũng giỏi. Chọn sở trường, rèn giũa sở trường sao cho lên hàng đỉnh cao vẫn hay hơn và hợp lý hơn cái gì cũng muốn làm nhưng chẳng làm việc gì ra hồn. Chẳng ai chê Lionel Messi khi cầu thủ này không biết đánh đầu, cũng chẳng biết sút chân phải. Khi so sánh Messi với Cristiano Ronaldo, nếu lập luận CR7 toàn năng hơn (sút tốt cả 2 chân, chơi đầu giỏi) vì thế hay hơn Messi thì đuối lý lắm! Ronaldo đã toàn năng từ lâu, từng có những năm anh chơi cực hay, nhưng vẫn phải nhìn Messi liên tiếp nhận giải Quả bóng vàng.
Đó là vì Messi không chọn cách thiên về lề trái. Man City và Pellegrini cũng chẳng có thời gian suy nghĩ hay quan tâm dư luận nghĩ gì về họ. Nhìn bản chất thay vì chỉ căn cứ vào hiện tượng mới là sự lựa chọn đúng đắn. Không hẳn Man City ở trận thắng Man United hay hơn Man City ở trận hòa CSKA Moscow hay trận thua West Ham.
Trong bóng đá hay trong cuộc sống, có những hành động, lựa chọn đúng nhưng cho ra kết quả sai, hoặc ngược lại. Tuy nhiên, đó chỉ là trạng thái của một thời điểm mang tính tạm thời bị ảnh hưởng ít nhiều của may rủi, chứ không thể kéo dài. Đó còn chưa kể đến yếu tố hoàn cảnh khách quan, như chấn thương, sai sót cá nhân… Với Man City hiện tại, không có lựa chọn nào tốt hơn là con đường sẵn có, dù điều đó không đồng nghĩa sẽ đem lại kết quả tốt đẹp vào cuối mùa. Đã quá trễ cho những thay đổi mang tính cách mạng, nhưng vẫn còn rất sớm cho sự kiên định, nỗ lực và khát vọng vượt thoát thử thách của số phận.