GIỐNG NHƯ DUYÊN PHẬN
Gặp nhau ở quán cà phê vào dịp cuối năm đầy bận rộn này, Văn Quyết vẫn thở phào nói với tôi: “May quá, hôm nay em bố trí thời gian để đàm đạo với anh, nếu không, có lẽ chẳng bao giờ làm được. Cứ ngỡ cứ nghỉ là nghỉ, nhưng làm cầu thủ đâu phải thế, hở ra là bị mời mọc này nọ”.
Tôi mới nói đùa: “Oh, hãy tưởng tượng đến ngày Văn Quyết chưa thành danh thủ. Hãy tưởng tượng đến ngày Văn Quyết vẫn là một đứa trẻ chăn trâu, chúng ta hãy nói chuyện với độc giả của BĐ&CS ở thời điểm ấy thì có thú không? Hãy cho chúng ta một vé trở về tuổi vô tư”.
Chẳng ngờ, chàng cầu thủ đắt giá của đội HN.T&T đã chấp nhận ngay điều kiện phỏng vấn của tôi để có được những giây phút tìm lại miền thơ ấu. Khi đó, những ngày còn chăn trâu cắt cỏ tại quê nhà ở xã Hữu Bằng, huyện Thạch Thất, có lẽ Văn Quyết cũng không dám nghĩ tới viễn cảnh một ngày được chơi bóng cho đội ĐKVĐ V.League hoặc đóng vai trò chủ chốt ở ĐT U23 và ĐTQG.
Với Văn Quyết dạo ấy, việc tìm đến trái bóng trên bãi cỏ trong làng cùng đám bạn sau những giờ học tập hay phụ giúp công việc gia đình giống như một sự lựa chọn tự nhiên, vì ở những vùng quê như xã Hữu Bằng, đòi hỏi một loại hình vui chơi giải trí cao cấp hơn là điều xa xỉ đối với đám trẻ.
Nhưng khác với bạn bè cùng trang lứa, những bước chạy theo quả bóng đã hình thành nên bên trong cậu bé dạo ấy có mái tóc bờm xờm một tình yêu cháy bỏng. Tự bao giờ, Văn Quyết đã nuôi dưỡng, ấp ủ những ước mơ được gắn bó với nó và chuyện anh dấn thân một cách tự nguyện theo tình yêu của mình là điều khó có thể khác.
Đấy là thời điểm năm 2005 khi lò Thể Công tổ chức tuyển cầu thủ trẻ U15 và Văn Quyết quyết định thử sức. Những tố chất thiên bẩm của Quyết ngay lập tức lọt vào mắt xanh của những nhà tuyển trạch ở một trong những trung tâm đào tạo cầu thủ trẻ hàng đầu Việt Nam. Và viên ngọc thô đã có một môi trường lý tưởng để được mài giũa thành một sản phẩm quý giá.
Văn Quyết (áo đỏ) khi còn thi đấu cho CLB Viettel
Không phải chờ đợi lâu, chỉ 4 năm sau, một tài năng đã lộ diện. Trong màu áo ĐT U19 Trung tâm bóng đá Viettel, Văn Quyết cùng đồng đội giương cao Cúp VĐQG. Cùng năm đó, ĐT U19 VN của Văn Quyết đã đoạt ngôi Á quân tại Giải U21 quốc tế do Báo Thanh Niên tổ chức, cá nhân Văn Quyết giành danh hiệu “Cầu thủ xuất sắc nhất”. Ở năm tiếp theo, ĐT U19 VN giành ngôi vô địch còn Văn Quyết tiếp tục giữ lấy cho mình danh hiệu kể trên một cách thuyết phục. Đó là những sự thừa nhận hết sức quan trọng đối với một cầu thủ trẻ.
TÀI NĂNG VÀ NHỮNG NGÃ RẼ CUỘC ĐỜI
Trên thực tế, Văn Quyết đã được chấm như “con gà nòi” để kế tiếp vào truyền thống hào hùng của đội bóng áo lính. Nhưng những biến cố liên tiếp xảy đến với Thể Công (chuyển giao cho Thanh Hóa) rồi Viettel (chuyển giao cho Hà Nội T&T) hồi 2009-2010 đã khiến giấc mơ “Một lần Thể Công, mãi mãi Thể Công” của anh vụt tắt.
Song điều đó cuối cùng lại mở ra cho tiền vệ gốc Hà Tây một cơ hội thăng tiến mới lớn hơn rất nhiều. Thể Công không còn nhưng điều đó không có nghĩa là giá trị của Văn Quyết bị hạ thấp. Thậm chí, người ta còn cho rằng nếu vụ áp-phe đình đám mua lại Viettel của Hà Nội T&T năm 2010 là một “gói” thì trường hợp của Văn Quyết là một “góc” riêng.
Cũng không phải chờ đợi lâu để tài năng trưởng thành từ lò đào tạo Thể Công tỏa sáng. Được HLV Phan Thanh Hùng cất nhắc lên đội một ngay mùa giải đầu tiên chuyển sang khoác áo Hà Nội T&T, Văn Quyết khiến tất cả phải ngỡ ngàng với sự thích nghi nhanh chóng và sau đó là sự trưởng thành vượt bậc.
Cách đối đãi mà Hà Nội T&T dành cho Văn Quyết đủ nói lên mức độ quan trọng của anh như thế nào. Hai năm sau ngày chuyển sang khoác áo đội bóng Thủ đô, tiền vệ người Hà Tây (cũ) đã sở hữu một căn hộ tại Hà Nội và xe hơi làm phương tiện đi lại. Tất nhiên, nó không phải từ trên trời rơi xuống.
Hoặc, sự tiến bộ vượt bậc của Văn Quyết có thể cũng chính là lý do giải thích tại sao Hà Nội T&T không mặn mà lắm với việc giữ chân ngôi sao Công Vinh, nhất là khi một cầu thủ như Văn Quyết thì yên ả hơn Công Vinh rất nhiều ở khía cạnh những câu chuyện bên ngoài sân cỏ.
PHẨM CHẤT “LÍNH”
Có thể Văn Quyết đã may mắn hơn so với rất nhiều đồng đội của anh từng khoác chung mầu áo Thể Công (Viettel) mà kể từ sau ngày chuyển giao cho Hà Nội T&T, người ta chỉ thấy mỗi cái tên Văn Quyết được xướng lên. Nhưng điều đó không hề mang theo hàm ý rằng thành công ngày hôm nay của Văn Quyết chỉ là một sự tình cờ của số phận.
Tiền vệ gốc Hà Tây từng có lúc tâm sự mấy năm nay, mỗi năm anh chỉ có vỏn vẹn 4, 5 ngày nghỉ về quê ăn Tết cùng bố mẹ, vì quanh năm suốt tháng là những kế hoạch luyện tập, thi đấu từ cấp CLB đến ĐT. Hoặc một chia sẻ khác rất dễ thương của Văn Quyết: “Em đã từng yêu nhưng bây giờ thì chưa có ai cả”, chung quy cũng chỉ bởi thời gian của Quyết được dành hết cho bóng đá.
Ở Hà Nội T&T, mọi người vẫn rỉ tai nhau chuyện Văn Quyết giữ gìn và chỉn chu trong sinh hoạt cũng như luyện tập như thế nào. Có bận giành chiến thắng trên sân Bình Dương, đá xong đội di chuyển về TP.HCM, nể anh em đồng đội mời, Văn Quyết mới ra ngoài đi chơi sau giờ cơm tối nhưng tiền bạc thì gửi hết lãnh đội vì “sợ ham vui tiêu mất”.
Thú vui lớn nhất của Văn Quyết sau giờ luyện tập, thi đấu là nằm trong phòng nghe nhạc, lướt các trang web về thể thao và đặc biệt là dõi theo những thông tin của thần tượng Kaka.
Lên tập trung ĐTQG, Văn Quyết và người đàn anh Tấn Tài, vốn được mệnh danh là “cái máy chạy” và cũng bị “chê” là không biết gì ngoài bóng đá, ngay lập tức dính với nhau như hình với bóng, ở chung phòng, ăn cùng mâm và chia sẻ với nhau tất cả vui buồn trong cuộc sống.
Bằng chất giọng lơ lớ kiểu Hà Tây “điển hình” rất mộc mạc và chân thật, Văn Quyết chia sẻ về những ngày đã qua và những ngày sắp tới: “Kể từ khi bước vào đời cầu thủ chuyên nghiệp, tôi luôn nỗ lực tập luyện và nắm bắt những cơ hội dù là nhỏ nhất. Sẽ luôn luôn như vậy!”. Thành công với Văn Quyết ngày hôm nay, vì thế sẽ chỉ là sự bắt đầu.