Thông thường, quá trình tuyển ngoại binh được bắt đầu bằng việc nghiên cứu rất nhiều hồ sơ cầu thủ được các nhà môi giới gửi đến CLB. Trước đây, nhiều đội không mấy quan tâm “nguồn gốc” của những hồ sơ này mà chỉ quan tâm xem có gương mặt nào tiếng tăm trong hàng trăm cái tên được giới thiệu hay không. Tuy nhiên, sau nhiều lần “ném tiền qua cửa sổ” vì mua phải những ngôi sao nước ngoài không còn khả năng chơi tại
V-League, các CLB hiện nay chỉ tập trung “đặt hàng” với các nhà môi giới có uy tín, có nguồn cầu thủ chất lượng. Nhưng không phải ngoại binh nào được “cò” uy tín đưa tới là được ký hợp đồng. Chính những nhà môi giới hàng đầu trong khu vực ĐNÁ cũng phải kêu trời vì sự khắt khe và cẩn trọng của các CLB V-League lúc này. Bởi, thời gian thử việc thường dài khoảng 2 tháng (các nước ĐNÁ khác chỉ khoảng 2 tuần) thì mới có quyết định cuối cùng.
Trước đây, ký được hợp đồng là ngoại binh coi như “kiếm ăn” thành công tại V-League. Nhưng bây giờ thì khác, ngay cả khi đã ký hợp đồng nhưng họ vẫn có thể “tay trắng” nếu sau đó không giữ được phong độ. Đó là vì các bản hợp đồng đều “dày cộp” với rất nhiều điều khoản ràng buộc, cho phép đội bóng “trừng phạt” cầu thủ không thi đấu tốt bằng các mức phạt tiền, thậm chí là thanh lý hợp đồng mà không phải chi tiền bồi thường.
Trường hợp của tiền đạo Timothy Anjembe tại Thanh Hóa vừa qua là một ví dụ cho sự khắt khe của các CLB V-League hiện nay. Quá trình tuyển chọn ngoại binh được tiến hành cẩn thận hơn đem đến cho cả V-League một đội ngũ cầu thủ ngoại rất “giàu tính chiến đấu” và hiếm có những cái tên chỉ để “làm cảnh” như trước.