Hãy bắt đầu bằng chút phản biện: Monaco quả đã được bán cho tỷ phú Nga Dmitry Rybolovlev, nhưng khó có thể cho rằng họ vào tận tứ kết Champions League mùa này là nhờ tiền. Ông chủ đội bóng Công quốc đã “nghèo” đến phân nửa, vì vụ ly dị tốn kém nhất trong lịch sử, và kết quả là Monaco phải bán đổ bán tháo, thanh lý hợp đồng với hơn 20 cầu thủ trong mùa Hè 2014. Monaco vào đến tứ kết sau khi buộc phải chia tay 2 ngôi sao lớn nhất, James Rodriguez và Radamel Falcao. Vào giữa mùa bóng, Rybolovlev lại còn choáng váng vì cơn suy thoái kinh tế trầm trọng ở Nga. Đồng rouble mất giá khiến ông có lúc mất toi hàng trăm triệu USD chỉ qua 1 đêm. Vậy nên, nói sao cũng được, nhưng không thể nói rằng Monaco vào đến tứ kết Champions League nhờ tiền.
Nhưng tất nhiên, phải nói như vậy với PSG. Họ đã nhiều lần tiến gần đến ngưỡng vinh quang ở Champions League, và họ đã liên tiếp vô địch Ligue 1 bằng lực lượng hoàn toàn vượt trội so với các đội còn lại ở Ligue 1. Không nhất thiết phải làm một cuộc điểm danh cụ thể. Vấn đề là ở chỗ: chi đến 50 triệu bảng (David Luiz) để mua một hậu vệ đã bước sang tuổi “băm” là việc chỉ có một đội siêu giàu như PSG mới đủ khả năng làm được.
Khi mà ngay cả Man United hoặc Real Madrid cũng chưa chắc chi tiền mạnh hơn PSG, thì các đội ở Ligue 1 phải cạnh tranh với đội bóng Paris bằng con đường nào? Đấy là việc của giới điều hành bóng đá ở Pháp. Chỉ biết, dứt khoát con đường của họ không thể là dùng tiền để cạnh tranh.
Làm sao thì làm. Trong bóng đá, còn có nhiều cách phát triển khác hơn là mạnh tay chi tiền. Marseille, St.Etienne, Lyon, Bordeaux đều đã có con đường riêng của mình. Mùa này, họ lại có thể tham khảo bài học tốt từ Monaco - đội đã thành công ở Champions League ngay trong hoàn cảnh lao đao về mặt tiền bạc. Điều quan trọng là: sức mạnh vô song của PSG dường như đã trở thành động lực tuyệt vời cho các đội mạnh còn lại ở Ligue 1 cố gắng đeo bám.
Đã có hẳn một giai đoạn dài, PSG khốn đốn trong cuộc đua với Marseille, Lyon và Monaco. Bây giờ, đội chủ sân Công viên các Hoàng tử đã bảo đảm danh hiệu vô địch, lần thứ 3 liên tiếp, nhưng đấy không bao giờ là danh hiệu “đương nhiên phải có”, kiểu như Bayern Munich ở Bundesliga. Chưa bao giờ cuộc đua giành chức vô địch Ligue 1 căng thẳng, hấp dẫn và có chất lượng cao như mùa bóng này. Kể cả sau khi PSG chính thức đoạt lấy vương miện, Ligue 1 vẫn gay cấn đến tận vòng đấu cuối cùng, nhờ cuộc đua giành suất chót dự Champions League giữa Monaco với Marseille và St.Etienne.
Zlatan Ibrahimovic làm nên sức mạnh cho PSG. Tương tự là Joao Moutinho ở Monaco. Nhưng chất lượng tổng thể của Ligue 1 lại đến từ Andre-Pierre Gignac, Alexandre Lacazette, Loic Perrin, Dmitry Payet... chứ không chỉ từ các ngôi sao đắt tiền mà các đội nhà giàu mua được. Một trong những chi tiết hay nhất về mặt chuyên môn ở Ligue 1 mùa này là sự khởi sắc của cả một thế hệ trẻ, vươn lên từ ngay trong lòng bóng đá Pháp. Đó là Jordan Amavi (Nice), Lacazette và Nabil Fekir (cùng Lyon), Layvin Kurzawa (Monaco)... Đấy là kết quả tốt đẹp từ sự phản ứng của Ligue 1 trước đồng tiền của Paris?