Lối chơi phản công lợi hại đã giúp Chelsea vượt lên dẫn trước, trong khi hàng thủ vững chãi của họ hạn chế những thiệt hại ở hiệp 2, khi Liverpool đột nhiên bùng nổ. Liverpool đã có một chiến thắng về tinh thần, nhưng về mặt kết quả, Chelsea mới là đội có lợi thế sau trận hòa 1-1 ở lượt đi bán kết Cúp Liên đoàn Anh tại Anfield. Đội bóng được tổ chức rất tốt và chơi cần mẫn của Jose Mourinho, từng đánh bại Liverpool ngay ở sân bóng này tại Premier League mùa này, tưởng như sắp có thêm một chiến thắng tối thiểu nữa thì đội chủ nhà, với tất cả tinh thần quật khởi, đã gỡ hòa. Từ phản ứng của Chelsea sau bàn gỡ hòa do Raheem Sterling ghi ở phút 59, có thể thấy rằng các cầu thủ áo xanh thật sự nghĩ họ đã có thể “bỏ túi” trận đấu này.
Trước trận đấu, HLV Brendan Rodgers đã nói Chelsea là đội nhiều kinh nghiệm hơn, và dù ông có định gieo rắc tâm lý tự mãn cho đối phương hay không, đó là một sự thừa nhận hiếm thấy ở một HLV Liverpool. Các CĐV áo đỏ thường nêu lại đề tài lịch sử và truyền thống mỗi khi gặp Chelsea, và họ sẽ khó chấp nhận sự thật rằng trong thời đại Premier League, Chelsea mới là người chiến thắng quen thuộc.
Còn khó hiểu hơn trong những nhận xét của Rodgers trước trận là có vẻ như ông cho rằng Mourinho sẽ dễ thành công hơn với một đội bóng gồm nhiều cầu thủ đã quen với các danh hiệu. Phải thấy rằng chính Mourinho, chứ không phải ai khác, là người đã xây dựng nên lòng tin chiến thắng và sự ổn định cho Chelsea hiện giờ, trong nhiệm kỳ đầu của ông, từ một đội bóng lộn xộn, thiếu tham vọng và đầy bất ổn. Những nền tảng và dấu ấn của ông rất rõ ràng trong cả 2 lần Chelsea vào chung kết Champions League (và thắng 1 lần), cũng như thông qua nhiều cầu thủ dày dạn như Petr Cech, John Terry, Mikel John Obi, Didier Drogba, vẫn còn ở lại CLB.
Mourinho vẫn sử dụng rất tốt những người đã hết thời như Drogba
Tiền bạc tất nhiên có vai trò quan trọng, khi Mourinho có thể dễ dàng bổ sung vào đội hình những Cesc Fabregas, Diego Costa và Nemanja Matic khi ông muốn. Nhưng còn quan trọng hơn là khát khao chinh phục mọi danh hiệu có thể, ở Chelsea và HLV của họ. Cúp Liên đoàn có thể không phải là chiếc cúp lớn nhất với Chelsea mùa này, nhưng là danh hiệu đầu tiên mà Mourinho giành được ở Anh, cũng trước Liverpool, mùa giải 2004/05, được tiếp nối với chức vô địch Premier League khá dễ dàng sau đó.
Trong cuộc đọ sức tối qua, Chelsea là đội khởi đầu hứng khởi hơn, với Willian và Matic làm chủ khu trung tuyến, nhưng Liveprool vẫn cho thấy sự kiên nhẫn cần thiết và không bị cuốn vào lối chơi của đối phương, cho tới sai lầm của Emre Can dẫn đến bàn mở tỉ số cho đội khách. Nhưng một khi đã dẫn bàn, Chelsea trở nên cực kỳ khó chịu. Với Matic và Mikel tạo thành lá chắn cho hàng thủ ở trung lộ, Liverpool buộc phải chuyển hướng tấn công của họ sang cánh. Thêm vào đó, đội khách vẫn tỏ ra rất lợi hại trong các pha phản công, thông qua những đường chuyền sắc sảo của Fabregas và Willian, tốc độ của Eden Hazard và khả năng càn lướt của Costa.
Mourinho luôn biết cách truyền niềm tin chiến thắng cho các học trò
Cho tới giờ nghỉ, đó là một cuộc đấu để tìm điểm cân bằng giữa việc Liverpool dám đẩy bao nhiêu người qua khỏi vạch vôi giữa sân để tìm kiếm bàn gỡ hòa cùng tốc độ và sự chính xác trong những đường chuyền phản công của Chelsea. Mourinho luôn hài lòng với những chiến thắng 1-0, nhất là trên sân khách, nhưng điều đó không có nghĩa là Chelsea không muốn làm hơn thế. Những thẻ vàng của hai tiền vệ trung tâm đội chủ nhà, Steven Gerrard và Lucas Leiva, trong các lỗi chiến thuật với Hazard để chống phản công vào cuối hiệp 1 càng khẳng định điều đó.
Phía sau, Chelsea rất vững vàng, trong vài tình huống hiếm hoi Matic và Mikel để lọt các cầu thủ tấn công áo đỏ, John Terry và Gary Cahill đã chờ sẵn để “dọn dẹp”. Phải nhờ vào một tình huống cá nhân xuất thần của Sterling, khi anh cầm bóng đi qua cặp trung vệ đối phương và dứt điểm đầy cảm giác, đội chủ nhà mới có bàn gỡ. Gerrard sút đập cột không lâu sau đó, trong khi Philippe Coutinho và Adam Lallana buộc Thibaut Courtois phải trổ tài. Liverpool đã thực sự bùng nổ sau bàn gỡ.
Nhưng Chelsea cho thấy vì sao họ vẫn là số 1 ở Anh khi đứng vững trong phần còn lại của trận đấu và sẽ vẫn là đội cửa trên ở trận lượt về. “Một trận bán kết xứng tầm, một kết quả công bằng”, Mourinho kết luận. “Nhưng chỉ ghi được 1 bàn là điều mà chúng tôi thất vọng. Chúng tôi đã có nhiều khoảng trống trong các tình huống phản công, nhưng cứ chuyền bóng không chính xác, trái ngược với những gì xảy ra trước Swansea tuần rồi, khi mọi chuyện diễn ra gần như hoàn hảo”.