Chỉ một cú trượt chân, cuộc đua vô địch Premier League ngỡ như khép lại bỗng dưng mở toang cho cả 3 đội. Khúc tráng ca của The Kop và người thủ quân chung thủy của họ có thể trở thành một khúc bi ca buồn nhất, tàn nhẫn nhất.
Trên sân Anfield đêm Chủ nhật vừa qua, những khúc ca chế nhạo đã vang lên từ phía các CĐV ít ỏi của Chelsea. Họ hát: “Anh ta lại thế nữa kìa”. Đấy là những lời chua chát, chua chát nhưng là sự thật bởi người ta đã thống kê được cả một... lịch sử sai lầm của Gerrard. Trước khi mất bóng về chân Demba Ba, để tiền đạo của Chelsea ghi bàn mở tỷ số, Gerrard đã từng phạm sai lầm chết người để cho Thierry Henry (tháng 3/2006) và Didier Drogba (tháng 5/2010) ghi bàn.
Với pha ghi bàn của Henry, Gerrard còn có thể nói đùa là anh đã “kiến tạo” cho một trong những trung phong hay nhất thế giới ghi bàn. Với pha ghi bàn của Drogba, Gerrard còn có thể tự an ủi là thà để Chelsea vô địch còn hơn là đối thủ không đội trời chung Man United lên ngôi, thì bây giờ, anh biết kiếm lý do nào để khiến cho sai lầm của mình đỡ phần chua chát?
Hơn ai hết trong đội hình Liverpool, Gerrard là người thèm khát chức vô địch Premier League nhất. Và cú trượt chân của anh có khác gì hình ảnh một vị thuyền trưởng tự đâm thủng chiếc thuyền yêu quý, chiếc thuyến mang tên hy vọng?
Các CĐV của Liverpool rất ít người trách Gerrard. Tình yêu của họ dành cho người thủ quân này đủ lớn để họ bỏ qua những sai lầm của anh. Cũng như HLV Brendan Rodgers đã nói: Gerrard đã cống hiến quá nhiều và quả đủ trong mùa bóng này để khỏa lấp cho sai lầm ấy. Không có Gerrard, Liverpool đã không có được vị trí như hiện nay. Anh đã chơi vượt ngưỡng khả năng khi phong độ đã sang bên kia sườn dốc sự nghiệp để mang Liverpool đến rất gần điểm hẹn lịch sử.
Vấn đề là: chính Gerrard, với cú trượt chân ấy, đã vô tình kéo Liverpool lại khi họ đang băng băng về đích. Ở góc nhìn của một người ngoài cuộc, Gerrard không được phép phạm một sai lầm sơ đẳng như vậy. Martin Skrtel và Kolo Toure có thể sút tung cả lưới nhà, Daniel Sturridge có thể sút ra ngoài từ cự ly 3 mét khi khung thành không còn thủ môn nhưng Gerrard không được phép phạm một sai lầm như vậy. Anh cũng không được phép để sự nóng nảy che mờ cả lý trí và cú sút, sút và sút để cố bù lại sai lầm mình đã gây ra.
Vì anh là thủ lĩnh và thủ lĩnh là người phải kéo cả đoàn tàu đi lên, chứ không phải là người ghìm nó lại. Trong quá khứ, nếu như có ai có thể đứng dậy sau những cú ngã tệ hại nhất thì đấy chính là Gerrard. Khi nhắc đến anh, trận chung kết Champions League ở Istanbul năm 2005 như mới xảy ra hôm qua. Vẫn còn 2 trận để Gerrard thể hiện khả năng vượt qua nghịch cảnh của mình. Nhưng bây giờ số phận của Liverpool không do họ quyết định nữa. Quyền tự quyết của họ đã bị tước đoạt sau cú trượt chân định mệnh kia rồi.