Đội hình thi đấu:
Sơ đồ thi đấu được Giggs bố trí không quá khác biệt với những gì Moyes đã làm. M.U chơi với 2 tiền vệ trung tâm, 3 tiền vệ tấn công và 1 tiền đạo cắm. Một lần nữa chúng ta được thấy lại sự bố trí cánh phải với chuyên gia chạy cánh Antonio Valencia và cánh trái với một cái tên chơi sáng tạo và có xu hướng bó vào trong hơn là Shinji Kagawa. Wayne Rooney là tiền đạo mũi nhọn.
HLV mới, nhưng mang lại phong cách cũ
Phải nói ngay rằng “cũ” ở đây không phải là một phong cách tiêu cực, trái lại, đó là một bộ mặt gợi nhắc tới thời kì Sir Alex Ferguson. Sự phóng khoáng, đó là khác biệt lớn nhất giữa M.U của Giggs đêm qua và một M.U đã đưa David Moyes vào lụn bại. Dù đối thủ Norwich không xứng tầm, nhưng rõ ràng đã có một sự chuyển biến lớn trong cách “Quỷ đỏ” tiếp cận trận đấu trên sân nhà Old Trafford dưới thời tân HLV người xứ Wales.
M.U đã kiểm soát thế trận hầu như toàn bộ thời lượng thi đấu. Họ cầm bóng tới 61% so với 39% của đối phương. Đó là một tín hiệu vô cùng lạc quan, bởi nên nhớ mùa giải năm nay, sân Old Trafford luôn là điểm tựa cho... các đội khách thi đấu thăng hoa.
Dưới thời Moyes, 2 tiền vệ trung tâm thường chơi lùi sâu và chỉ đơn thuần cố gắng cung cấp bóng cho 4 cầu thủ tấn công phía trên. Sự thận trọng này khiến M.U không tạo được áp lực đủ lớn lên 1/3 sân đối diện, dẫn tới hệ quả là khi bóng bị phá ra, đối thủ sẽ có thêm người để gây nguy hiểm cho “Quỷ đỏ” ở tình huống phản công sau đó.
Trước Norwich, điều ấy đã không xảy ra. Sự thay đổi triết lý tấn công cho phép M.U duy trì một áp lực tối đa lên hàng phòng ngự đội khách, khiến họ không thể phản công hiệu quả. Thay vì 2 cầu thủ luân chuyển bóng như dưới thời Moyes, Giggs chỉ sử dụng một cầu thủ duy nhất, và hệ quả là áp lực được tạo ra lớn hơn rõ rệt. Tom Cleverley không còn bị “trói” vào nhiệm vụ phòng ngự bên cạnh Michael Carrick và đã cung cấp những phương án tấn công mới. Hệ thống thi đấu này cũng tỏ ra phù hợp với Carrick, khi anh có nhiều khoảng trống và nhiều lựa chọn hơn để thoải mái thực hiện các đường chuyền bóng tới chân đồng đội.
Sự linh hoạt giữa các vị trí cũng là một điểm nhấn trong trận đấu đầu tiên Giggs dẫn dắt M.U. Dễ thấy rằng bất cứ khi nào Rooney lùi sâu tìm bóng, Danny Welbeck lập tức di chuyển lên phía trên người đàn anh và thay thế trong vai trò gây áp lực lên hàng thủ đối phương. Cũng như vậy, khi Kagawa bó vào trong, Welbeck nhanh chóng dạt sang trái khỏa lấp khoảng trống tiền vệ người Nhật bỏ lại. Sự linh hoạt ít thấy dưới thời Moyes ấy giúp cho M.U trở nên nguy hiểm từ mọi vị trí, khiến hàng thủ Norwich khó chống đỡ hơn, đồng thời cũng không cho đội bóng áo vàng có cơ hội nghĩ tới chuyện phản công.
Vai trò của các hậu vệ biên cũng được thay đổi đáng kể. Giống như Leighton Baines phát biểu trên truyền thông rằng HLV Roberto Martinez từ ngày đặt chân tới Everton đã giải thoát hậu vệ này khỏi nhiệm vụ phòng ngự dưới thời Moyes, cho phép anh tự do tấn công và hỗ trợ tối đa vào những pha lên bóng của đội bóng thành phố cảng, Giggs cũng đã thực hiện điều tương tự. Áp lực tạo ra bởi các hậu vệ cánh đêm qua lớn hơn nhiều so với những gì họ thể hiện khi Moyes còn tại vị.
Bằng việc cho phép Patrice Evra và Phil Jones tự do dâng lên và thường xuyên có mặt ở phần sân đối thủ, Giggs đã mang lại một sức sống mới cho mọi tuyến khác của “Quỷ đỏ”. Bên kia chiến tuyến, các cầu thủ chạy cánh của Norwich phải lùi sâu để hỗ trợ phòng ngự, đồng nghĩa hạn chế tấn công. Các hậu vệ biên cũng giúp thu hút người để Carrick tự do sáng tạo hơn ở trung lộ.
Kết luận
Màn trình diễn đêm qua chắc chắn là chưa đủ để thuyết phục giới mộ điệu rằng M.U đã quay trở lại với đẳng cấp thực của họ, nhưng những gì họ làm được tại Old Trafford, trước một đối thủ yếu hơn đã cho thấy những tín hiệu đáng để lạc quan. Moyes không phải một HLV bất tài, chỉ có điều tôn chỉ huấn luyện của ông không phù hợp với phong cách truyền thống của M.U. Giggs lại khác.
Tân HLV người xứ Wales đang đưa đội bóng trở lại với lối đá tấn công truyền thống, và đó cũng chính là sở trường của ông. Sẽ còn 3 trận đấu nữa để Giggs tiếp tục “thắp lại nụ cười trên gương mặt các Manucians”, trước khi nghĩ tới một sự hồi sinh, một bản hợp đồng chính thức hay một triều đại mới.