Có thời điểm, The Blues cùng với Man City là 1 trong 2 đại gia đá xa nhà tệ nhất Premier League. Còn nữa, tính cả trận đấu với Hull tối qua thì đã 5 trận sân khách liên tiếp trên mọi đấu trường, Chelsea không thể ghi bàn trong hiệp 1. Để so sánh, so với nhiệm kỳ đầu tại Stamford Bridge, dấu ấn mà Mourinho mang tới trong lối chơi của Chelsea mờ nhạt hơn rất nhiều.
Thời gian gần đây, những thứ được coi là điểm yếu của Chelsea đã dần được cải thiện. Họ phòng ngự tốt dần lên, chơi sân khách bắt đầu ổn định hơn, nhưng chừng đó là chưa thể khỏa lấp được giai đoạn dài chập choạng đầu mùa.
Vấn đề ở chỗ, Mourinho chưa thực sự xuất sắc nhưng Chelsea lại có được ngôi đầu bảng. Dù chỉ là tạm thời nhưng điều đó càng chứng tỏ The Blues đáng sợ đến thế nào. Cứ tưởng tượng thế này: Khi Arsenal đã chơi thứ bóng đá tốt nhất có thể, thậm chí chơi với 150% phong độ từ đầu mùa, mà vẫn chỉ ngang bằng với một Chelsea đá với 70% khả năng. Đó là sự khác biệt, sự nguy hiểm của Chelsea.
Sắp tới, khi Mourinho có thêm thời gian để biến Chelsea thành đội bóng thực sự của ông, thì họ còn đáng sợ đến thế nào nữa?