Leicester đúng là đã bị “giải mã” trong sự khắc nghiệt của cuộc marathon mùa Đông. Họ thua 1 và hòa 2 trong 3 trận từ Lễ tặng quà (26/12) tới đầu năm mới và không ghi được bàn thắng nào trong cả 3 trận ấy. Đó cũng là những trận đấu mà bộ đôi Vardy-Mahrez đồng loạt gây thất vọng. Tuy nhiên, trái với những hiện tượng khác trong quá khứ, Leicester không sụp đổ sau những cú vấp liên tiếp ấy. Họ chỉ đơn giản là chạy chậm hơn một chút, điều hoàn toàn... được cho phép trong một mùa giải điên rồ như Premier League mùa này.
Không phải những bàn thắng của Vardy hay ma thuật của Mahrez, kinh nghiệm của Claudio Ranieri mới chính là tài sản giá trị nhất ở sân King Power thời điểm này. Ranieri từng mang biệt danh “kẻ khắc khổ” bởi gương mặt lúc nào trông cũng... tội tội, nhưng lúc này, ông đang khiến cả Premier League hoang mang với thái độ lúc nào cũng tưng tửng. Cứ ai nói tới chuyện Leicester có thể vô địch là ông cười. Khi có ai nói rằng Leicester đã bị “bắt vị” và bắt đầu trượt dốc, ông cũng chỉ cười!
Hai trận đấu với Tottenham vừa qua đã khắc họa rõ hơn hình ảnh một Leicester không dễ dàng sụp đổ. Tottenham là cái tên mà cả Premier League đều không muốn gặp thời điểm này. Spurs đã thể hiện sự ổn định đáng kinh ngạc từ đầu mùa và xét khả năng vô địch, họ thậm chí còn được đánh giá cao hơn Leicester. Thế nhưng trong thời điểm “khó khăn” nhất, Leicester vẫn chơi 2 trận đầy hào sảng với Spurs. Họ hòa trong thế thắng ở trận đấu ở FA Cup, với đội hình dự bị, trước khi đánh sập White Hart Lane trong trận đấu mà người ta gọi là đại chiến vì Top 4.
Cách người ta gọi tên trận đấu ấy, rõ ràng, là một sự thiếu tôn trọng với Leicester. Đó có thể là trận đấu vì Top 4 với Tottenham, chứ với Leicester, đó chính là trận đấu vì ngôi đầu. Thực tế sau khi giật 3 điểm ở London, Bầy cáo đã vươn lên sánh ngang Arsenal về điểm số (cùng 43 điểm) và chỉ chịu đứng sau vì hiệu số bàn thắng/bại. Họ đã hơn Man City 3 điểm và hơn chính Tottenham tới 7 điểm. Tại sao tới lúc này người ta vẫn không chịu công nhận tư cách ứng viên cho Leicester?
Tất nhiên, xét về mọi mặt, Leicester vẫn là cái tên khiêm tốn nhất trong số các ứng viên. Nhưng chính chất “tài tử” của họ mới là gia vị quan trọng nhất làm nên sự hấp dẫn của cuộc đua năm nay. Người ta có lẽ sẽ ít dùng từ “điên rồ” hơn nếu cuộc đua ấy chỉ có sự tham gia của Man City và Arsenal, “nhạt nhẽo” hay “kém chất lượng” xem ra mới là những tính từ phù hợp để miêu tả một cuộc đua mà cả hai đối thủ đều như không muốn chiến thắng.
Thay vì cố gắng phớt lờ Leicester, hãy cám ơn họ...
Leicester chơi 2 trận đại chiến vào tháng 2 Từ giờ cho tới cuối tháng 2, lịch thi đấu của cả 3 ứng viên vô địch đều khá nặng. Đáng chú ý, Leicester sẽ chơi 2 trận liên tiếp với Man City và Arsenal trong tháng 2. Nếu họ “sống sót” qua giai đoạn này, cơ hội để tạo nên một cú Big Bang sẽ trở nên rõ ràng hơn bao giờ hết. |