Người ta đã nói nhiều về Martial là “Henry mới”. Tuy nhiên, Martial đã quyết tâm chứng tỏ anh không cần làm “Henry đệ nhị”, mà chỉ cần là “Martial đệ nhất”.
Henry có lẽ là cây săn bàn vĩ đại nhất lịch sử Premier League, với kỷ lục 4 lần giành ngôi Vua phá lưới. Tuy nhiên, Henry không phải là cầu thủ dứt điểm hiệu quả, vì số cơ hội anh bỏ lỡ thường nhiều hơn số lần đưa bóng vào lưới đối phương. Phải 4 hay 5 lần dứt điểm, Henry mới có 1 bàn. Martial thì khác. Anh ghi bàn tuyệt đẹp ngay khi sút quả đầu tiên tại Premier League. Trước Southampton, Martial chỉ cần 3 cú sút đã có 2 bàn, trong đó bàn thứ hai rất đúng chất Martial. Một pha dứt điểm lạnh lùng, nhẹ nhàng đủ đánh lừa thủ môn đối phương và tất nhiên là đủ đưa bóng vào lưới.
Thủ môn của Southampton coi như đã bị đánh bại bởi “ánh mắt sát thủ” của Martial trước khi cầu thủ này làm việc mà một tiền đạo (nhất là người có giá đến 58 triệu bảng) phải làm: ghi bàn.
Trước khi có Martial, M.U ghi 3 bàn sau 4 trận ở Premier League. Có Martial, M.U ghi 6 bàn sau 2 trận, riêng Martial góp 3 bàn thật dễ dàng và… khá uể oải như “sát thủ” Nhất Điểm Hồng lúc hành sự. Một nhát kiếm trí mạng, một mạng người, một giọt máu. Nạn nhân không biết điều gì xảy ra, thì nó đã xảy ra. Cũng như Undertaker trong môn đấu vật của WWE hay Mike Tyson ở thời đỉnh cao trong môn quyền Anh, Nhất Điểm Hồng hay Martial đã “đóng băng” đối phương ngay từ ánh nhìn chết chóc đầu tiên.
Nhìn cách Martial chơi bóng, dễ thấy anh giống Romario hơn Henry. Ngoại hình không nổi trội nhưng bù lại là khả năng dứt điểm vào hàng trác tuyệt, rất nguy hiểm trong vòng 16m50 của đối phương và trên hết là cách ghi bàn. Không cần mạnh mẽ song cực kỳ kỹ thuật, sáng tạo, chính xác. Martial hay Romario không cần luôn xuất hiện trên ống kính truyền hình kiểu Henry, nhưng mỗi khi họ xuất hiện là bàn thắng sẽ đến cho đội nhà hoặc những thẻ phạt cho đối phương (2 cầu thủ Southampton bắt buộc phải nhận thẻ vàng khi ngăn Martial lập hat-trick).
Dạng tiền đạo như Romario hay Martial thường được ví là “bóng ma”, như giới chuyên môn từng dùng để gọi Roy Makaay hay Filippo Inzaghi. Họ khủng bố hàng thủ đối phương dù đôi khi chẳng cần làm gì! Trận đấu với Southampton khẳng định Martial có thể là mảnh ghép hoàn hảo cho M.U bởi anh mở toang mọi cánh cửa mà Quỷ đỏ không thể mở trước đó.
Ảnh hưởng của Martial không chỉ là thành tích ghi bàn cá nhân, mà còn ghi dấu ấn rõ rệt lên sự tự tin và lối chơi của toàn đội, đặc biệt là khâu tấn công. Từ sự xuất sắc của Martial, các cầu thủ khác đã chơi tốt hơn hẳn nên M.U có trận đấu thuyết phục nhất từ đầu mùa. Câu hỏi về vị trí của Rooney và Martial cũng đã được giải đáp dễ dàng: Martial đá cắm, Rooney hỗ trợ phía sau. Một chi tiết tuyệt vời nữa: Martial làm động tác bẻ thẳng chân giúp Virgil van Dijk, người phạm lỗi khá thô bạo với anh trước đó, bình phục sau khi bị chuột rút.
Tuổi trẻ nhưng không thuộc dạng “trẻ trâu”, tài năng lớn nhưng khiêm tốn, Martial chính thức bước vào hàng ngũ ngôi sao hàng đầu của Premier League, và có thể là niềm hy vọng số một của M.U trong hiện tại và 1 thập kỷ tới.