Với Van Gaal, bóng đá đơn thuần là một tiến trình, đó mới chính là điều đáng quan tâm nhất. Điều quan tâm thứ hai là khả năng kiểm soát trận đấu, thường được hiểu đơn giản là kiểm soát bóng. Điều cuối cùng đáng quan tâm là kết quả.
Van Gaal giải thích: “Bạn không bỏ 1 euro mua một tờ báo thể thao chỉ để xem kết quả các trận bóng đá. Bạn cũng không xem trận đấu bằng cách chỉ đến sân ở phút cuối cùng, xem kết quả trận đấu rồi đi về. Bạn đến sân ngay từ đầu trận đấu, để xem trọn 90 phút. Kết quả chỉ là sự thể hiện của một tiến trình kéo dài 90 phút ấy. Bạn không thắng một trận đấu bằng cách ghi bàn. Chính xác là bạn ghi bàn nhờ tiến trình bạn đề ra để thắng trận đấu ấy được thực hiện đúng”.
Cũng vì cách nghĩ như thế mà Van Gaal không lo lắng dù M.U chỉ ghi có 2 bàn sau 3 vòng đầu ở Premier League, trong đó phải lưu ý là có một bàn không phải do cầu thủ M.U ghi. Kyle Walker (Tottenham) đá phản lưới nhà ở trận ra quân của M.U, ở trận này Quỷ đỏ chỉ kiểm soát bóng 47%, số cơ hội tạo ra cũng ít hơn. Trận gặp Tottenham là trận duy nhất tính đến lúc này M.U không kiểm soát được tiến trình mà Van Gaal mong muốn. Còn lại, 4 trận chính thức khác (gặp Aston Villa, Newcastle ở Premier League, 2 trận gặp Club Brugge ở vòng play-off Champions League), Quỷ đỏ đều khiến Van Gaal hài lòng.
HLV người Hà Lan cho rằng thời gian kiểm soát bóng và khả năng làm chủ tuyến giữa là yếu tố sống còn để chiến thắng, nhưng trong quá khứ có lúc Ajax Amsterdam hay Bayern Munich do Van Gaal huấn luyện giữ bóng đến 70 hay 80% mà vẫn không thắng, thậm chí còn làm khán giả… buồn ngủ vì các cầu thủ cứ đan bóng qua lại, còn cầu thủ tấn công hễ phải đối đầu với 2 hậu vệ là không dám đột phá mà lập tức chuyền về.
Chiến lược gia người Hà Lan tin rằng, triết lý của mình sẽ luôn chiến thắng, miễn là mỗi cầu thủ phải làm theo điều ông nói. Vì thế, Van Gaal muốn Adnan Januzaj và Marouane Fellaini đá tiền đạo (chưa thấy hiệu quả hay không), còn Daley Blind đá trung vệ (đang thành công). Nani vì vừa đá tệ và cũng vừa không chịu đá hậu vệ phải nên đã bị bán. Một cầu thủ toàn năng luôn là điều đáng mơ ước, nhưng có lẽ Van Gaal đòi hỏi quá mức khi muốn các học trò ai cũng có thể đá tốt ở nhiều vị trí. Quan trọng hơn, hàng tiền vệ M.U vẫn chưa chơi thật tốt, hàng công thiếu đột biến và ghi bàn quá ít tại Premier League, còn các chiến thắng chủ yếu vẫn là nhờ tài nghệ cá nhân (Rooney, Depay).
Không thể cứ ăn mày dĩ vãng. Nếu Van Gaal không thể thành công trong hiện tại, thì lý thuyết cao siêu của ông cũng không thể tồn tại lâu ở Old Trafford.