Đã qua lâu rồi cái thời Arsene Wenger coi FA Cup hay Cúp Liên đoàn là nơi trui rèn cầu thủ trẻ, để tập trung lực lượng chính cho 2 mặt trận Premier League và Champions League. Giờ đây, người ta nói rằng ở Emirates có một chuỗi giai đoạn bất di bất dịch: Tháng 8 đặt mục tiêu vô địch, tháng 11 đòi sa thải HLV và tháng 5 bằng lòng với vị trí thứ 4, đồng nghĩa với tấm vé dự vòng play-off Champions League.
VIDEO: M.U 1-2 Arsenal
NỘI DUNG SẼ XUẤT HIỆN TẠI ĐÂY Độ cao sẽ thay đổi tùy theo nội dung đã xuất bản |
Mùa giải này không ngoại lệ. Arsenal còn rất ít hy vọng tiến xa tại Champions League, cũng chẳng còn ai buồn nhắc tới “cuộc đua vô địch” Premier League trong những câu chuyện về "Pháo thủ" nước Anh. Họ cũng đã "bật bãi" tại Cúp Liên đoàn, và chỉ còn lại duy nhất FA Cup để “giải khát”. Còn nhớ mùa trước, cũng chính nhờ có đấu trường từng bị xem là “hạng 2” này, thầy trò Wenger đã chấm dứt chuỗi 9 năm không danh hiệu.
Vậy còn ai dám bảo Arsenal không xem trọng FA Cup? Bản thân Wenger cũng đã suy nghĩ khác. Ông không còn “dám” thử nghiệm nhiều cầu thủ trẻ tại các đấu trường cúp quốc nội như cách đây vài năm, bất chấp lịch đấu Champions League và Premier League luôn rất bận rộn. Đơn giản bởi những "cúp hạng hai" này giờ đã trở thành “nguồn thức ăn” chính nuôi dưỡng cơ thể mong manh, yếu đuối của “Pháo thủ”. Không có nó, ai dám đảm bảo chiếc ghế của Wenger còn trụ vững tới lúc này.
Arsenal chỉ còn hy vọng giành danh hiệu tại đấu trường FA Cup
Thắng M.U, lại ngay tại "Nhà hát" luôn là một thành tích đáng để tự hào. Nhưng sau nụ cười và những hành động ăn mừng giàu cảm xúc bên ngoài đường pitch, “Giáo sư” sẽ trở về nhà với bộn bề lo lắng. Ông lo sẽ phải ăn nói ra sao với ông chủ Stan Kroenke trong cuộc họp ban lãnh đạo tổng kết mùa giải. Ông cũng lo sẽ làm cách nào để giúp Arsenal lật ngược thế cờ trước Monaco tại Monte Carlo vào ngày 18/3 tới. Nụ cười của ông, vì thế chỉ là thoáng qua.
Ấy là chưa kể, M.U giờ đây đâu còn là M.U của Sir Alex Ferguson ngày xưa nữa. Hơn 1 năm nay, “Quỷ đỏ” chưa bao giờ thể hiện một lối chơi thuyết phục và nhuần nhuyễn, dù nhân sự chẳng mấy thay đổi. M.U bây giờ chẳng phải là Bayern, Barca, Real hay thậm chí… Monaco. Trận thắng tại Old Trafford không nói lên rằng Arsenal là một CLB mạnh hay giàu bản lĩnh, nó chỉ trưng ra những vấn đề của thầy trò Louis van Gaal mà thôi.
Tất nhiên, người Arsenal vẫn xứng đáng được ăn mừng, nhưng chỉ là trong chốc lát, ngay cả khi họ có lần thứ 12 đứng trên bục vinh quang tại Wembley cùng chiếc cúp FA vào cuối tháng 5. Hãy cứ cười vui khi còn có thể, bởi chẳng biết tới bao giờ, nụ cười thực sự của những nhà vô địch mới lại một lần nữa nở trên môi thầy trò Wenger.